khoảnh khắc
Có khoảnh khắc luôn luôn là kỷ niệm
Có nụ cười luôn đọng lại trong tim
Có nỗi nhớ hằn sâu lên khóe mắt
Có ngọt ngào nhưng mãi là nỗi đau
Nỗi đau đó hằng đêm luôn thức giấc
Chợt vỗ về từng giấc ngủ ngàn thu.
Printable View
khoảnh khắc
Có khoảnh khắc luôn luôn là kỷ niệm
Có nụ cười luôn đọng lại trong tim
Có nỗi nhớ hằn sâu lên khóe mắt
Có ngọt ngào nhưng mãi là nỗi đau
Nỗi đau đó hằng đêm luôn thức giấc
Chợt vỗ về từng giấc ngủ ngàn thu.
Có đôi Lúc
Có đôi lúc tôi muốn mình là gió
Được tự do bay bổng với bầu trời
Là đôi cánh cho những niềm mơ ước
Và vỗ về từng giấc ngủ trong xanh
Có đôi lúc tôi muốn mình là mây
Trôi lơ lửng không khi nào dừng lại
Rồi một ngày chợt có cơn gió lạ
Thổi mây đi đem ánh sáng cho mọi người
Thổi ưu phiền đừng lắng đọng trong tôi
Để tôi mãi được ngây thơ, trong sáng
Có đôi lúc tôi muốn là con sóng
Luôn dạt dào giữa biển cả, đại dương
Ở giữa biển, giữa muôn trùng sóng vỗ
Tôi là tôi, vẫn chỉ có một mình
Có đôi lúc tôi muốn là bờ cát
Đợi sóng về để hội ngộ cùng nhau
cứ mỗi lần sóng vỗ về bờ cát
Đó cũng là lúc ta phải xa nhau
Có đôi lúc tôi muốn là ngọn cỏ
Là loài hoa, là tất cả côn trùng
Vì sự sống luôn luôn là bất diệt
Chết đi rồi thì lại có hồi sinh
Nếu một ngày tôi không còn muốn nữa
Cũng là lúc tôi sắp phãi đi xa
Thì có ai sẽ còn nhớ tôi mãi
Bởi vì tôi chỉ là cỏ ven đường
Là tất cả nhưng không là gì cả
Bởi vì tôi chỉ là muốn mà thôi
Viết cho người bạn mới quen
Người mà chưa chắc bao giờ tôi biết
Nhưng sao tôi vẫn cứ viết
Câu thơ buồn tôi tha thiết chờ mong
Thơ là thơ, chẳng là lá, chẳng là hoa
Chẳng thể trao tận tay người bạn mới
Đứng lẻ loi giữa một bờ bến đợi
Để thuyền thơ đã cập bến xa vời
Em Bỏ Ta đi Rồi
Em đi bóng ngả thu sầu
Vàng phai màu lá đêm thâu canh tàn
Mười thương cũng vạn lời than
Thu tàn còn lại ngỡ ngàng tình xưa
Nửa đời trôi dạt gió mưa
Tưởng yêu tình đẹp mộng vừa vào đông
Gót son quên dấu ngựa hồng
Người đi bỏ lại phòng không lạnh lùng
Vườn thơ xưa, tiếng tơ chùng
Ngàn vương sầu đắng ta cùng với thơ
Ngẩn ngơ trăng mọc bên bờ
Ngẩn ngơ sông nước thờ ơ lặng buồn
Em đi vài cánh sầu tuôn
Em đi bỏ lại lệ nguồn cùng ta
Tiếc thương chi ánh trăng tà
Vàng soi ngàn lá đông pha một đời
Chuyện tình duyên ấy một thời
Biển chờ núi đợi ngàn mây kiếm tìm
Tìm em tìm dấu chân chim
Tìm em tìm lại đồi sim năm nào
Nửa đời trăng nhạt cùng sao
Nửa đời ta đổ máu đào tim yêu
Bình minh rồi cũng sẽ chiều
Yêu nhau rồi cũng tiêu điều phận duyên
Em đi bỏ lại con thuyền
Trùng dương sóng gọi câu nguyền thuở xưa .
Có khi nào
Khi nào thấy trên đường đời mỏi mệt
Cần nghỉ ngơi đôi chút cạnh dòng sông
Em hãy đến tìm tôi nơi quán đợi
Tán đa tôi bóng mát vốn quen đường!
Khi nào thấy đời buồn gặm nhấm
Cần một lần tiếp sức để đi xa
Em hãy đến tìm tôi nơi bãi vắng
Biển tôi chờ, con sóng mãi ngân nga!
Khi nào đó lòng mang đầy thương tích
Những vết thương vô cớ tự gây nên
Em hãy đến tìm tôi nơi quán đợi
Tôi xin làm con suối tắm cho em!
Nếu cần nữa tôi là hồ trên núi
Trong hoang vu im lặng ngắm mây trời
Em hãy đến - chim Thiên Nga cánh mỏi,
Đậu yên lành trên gương mặt hồ tôi!
Bạc tiền là thứ ngoại thân
Mà sao người cứ phải tham làm gì ?
Yêu mà chi ? ghét mà chi ?
Khổ đau, hạnh phúc, cũng lìa thế gian !
Giàu tiền chưa chắc đã sang
Nghèo tiền chưa chắc đã mang tiếng hèn !
Cuộc đời xuôi ngược đảo điên
Phải chăng do thứ bạc tiền mà ra ?
Làm người, rồi cũng làm ma
Thì ta phải sống cho ra mặt người !
Nâng ly ngửa mặt lên trời
Sao ta uống cạn chén đời chưa say ?
Nỗi Buồn Khi Em đi
Bao đêm dài suy nghĩ
U uẩn cuộc đời ta
Ôm ấp từng ngày tháng
Nghe đau khổ đi qua.
Em còn nhớ hay quên
Mỗi kỷ niệm đã qua
Đang vào trong luyến tiếc
Ảo ảnh về đôi ta.
Rồi khi tình phôi pha
Anh làm người ở lại
Để tự nhủ với lòng
yêu để rồi chia xa ......
Thế là hết ta xa nhau xĩnh viễn
Đã bao lần trái tim anh muốn khóc
Bởi lòng anh lại nhớ đến em
Muốn quên đi nhưng nào có được
Bóng hình em thành ký ức trong anh
Mãi còn đó một tình yêu xưa cũ
Xóa không hết dấu vết một lần yêu
Kiếp Vô Tình
Nước vô tình ngàn năm vẫn chảy
Mây vô tình mây vẫn cứ trôi
Trăng vô tình trăng đùa với gió
Em vô tình làm tan nát trái tim anh.
Tiền
Có tiền anh nói em nghe
Không tiền anh nói em chê anh nghèo
Có tiền sáng xỉn chiều say
không tiền vất vã mồ hôi một mình
Giang hồ đẩm máu anh không sợ
Đâm chém ăn chơi chẳng ngại gì
Giang hồ rơi máu không rơi lệ
Rơi lệ em đây phụ tình tôi
Còn tiền còn bạn còn tình
Hết tiền hết bạn hết tình hết yêu
Không tiền không xế ghệ nào theo
Có tiền có xế ghệ theo phà phà.