+ Trả Lời Ðề Tài
Trang 1/4 1 2 3 ... cuốicuối
kết quả từ 1 tới 10 trên 34

Hybrid View

  1. #1
    Tham gia ngày
    Apr 2009
    Đến từ
    CLB. Vạn Hạnh !
    Tuổi
    31
    Bài gởi
    1,392
    Thanks
    1
    Thanked 3 Times in 3 Posts

    Default Những bài Văn viết về VS. Chưởng Môn Lê Sáng

    MỘT BUỔI SÁNG



    Sáng nay, một buổi sáng của ngày đầu tuần với bao nhiêu điều mới mẻ, chút không khí lành lạnh thoảng qua bất giác khiến tôi chợt rung mình. Hít một hơi thật sâu, tôi với tay lấy cặp rồi mang giày đi học.

    Như thường lệ, con đường đến trường tôi phải đi ngang qua nơi tôi tập võ. Tôi rất tự hào và vui sướng khi mình được tập luyện và trở thành một thành viên nơi thiêng liêng này. Mọi người gọi đó là Tổ Đường. Mỗi buổi sáng khi đi học ngang qua đây, tôi đều ngước mắt nhìn lên khung cửa sổ với những hàng khẩu quyết mà tôi đã thuộc nằm lòng từ rất lâu. Cảnh vật đó chẵng xa lạ gì với tôi, nhưng cái chính là tôi muốn được ngắm nhìn những màu áo xanh thấp thoáng trong từng động tác nơi khung cửa, được lắng tai nghe tiếng hét đầy khí thế của buổi sớm,…..cho thỏa cái say mê đang háo hức trong tôi.

    Và hôm nay cũng như bao ngày khác, xõa làn tóc tung bay theo cơn gió của buổi sớm, tôi đi ngang qua Tổ Đường, và ngạc nhiên khi nhìn thấy 2 dáng người mặc chiếc quần xanh quen thuộc đang ngồi dười gốc cây cách cửa vào TĐ chẵng bao xa…….là chị Châu và chị Bảo. Lạ nhỉ, đáng lẽ ra giờ này 2 chị ấy phải ở trong lớp để cho lớp khởi động chứ, vì 2 người đang tập làm HLV đứng lớp mà. Tôi vẫy vẫy tay gọi, 2 chị quay lại nhìn tôi, thoáng bất ngờ nhưng rồi cũng cười và vẫy tay đáp lại. Vẫn thói quen cũ, tôi ngước mắt lên nhìn về hướng lớp tập. Nhưng lạ lùng thay…………

    Dường như hôm nay có cái gì đó xảy ra làm thay đổi cái bình thường của mọi ngày. Nơi khung cửa, không có những bóng dáng đồng phục xanh, vắng cả giọng đếm chắc khỏe, đến những tiếng hét khí thế thường ngày cũng đâu mất. Thay vào đó là sự im lặng tuyệt đối, không khí trang nghiêm một cách đáng sợ, một vài người mặc áo sơ-mi thấp thoáng ngoài khung cửa trong ánh đèn vàng pha, loại đèn mà những người quay phim, chụp hình dùng trong các buổi lễ, event hay đám ma, đám cưới,….vv..vv…..Cố gắng lục lọi trong trí nhớ của mình xem hôm nay là ngày gì.:”Ngày lễ Sáng Tổ à? Không phải rồi.”.”Hay là ngày thi thăng cấp?. Không phải đâu.”.”Ngày kỉ niệm gì của Môn phái chăng?! Cũng không phải.”. Mình không thể tìm ra được hôm nay là ngày gì quan trọng của Môn phái cả. Thế thì tại sao Tổ Đường lại có cái không khí trang nghiêm và những người đang có mặt nơi đây lại mặc đồ trịnh trọng như vậy. Hết thắc mắc này đến thắc mắc nọ, 1 cơn gió nhẹ thoảng qua, nhìn đồng hồ, thôi chết trễ giờ học rồi, tôi phi như bay đến trường nhưng lòng vẫn còn nỗi hoài nghi chưa được giải đáp.

    Vào lớp ngồi được 10 phút thì điện thoại rung, có 1 tin nhắn, từ anh Lâm. Lạ nhỉ, tôi thầm nghĩ, có việc gì mà anh Lâm lại nhắn tin cho mình giờ này. Đảo mắt một vòng quanh lớp, may quá không có cô giám thị và thầy chủ nhiệm, tôi liền mở ngay tin nhắn ra xem. Đoạn tin chỉ vỏn vẹn một dòng như đủ để làm thần sắc tôi thay đổi :

    _ "Thay Chuong Mon – Le Sang da mat roi em a.!".

    Tôi mở to mắt, đọc đi đọc lại dòng tin nhắn xem mình có đọc nhầm hay sót chữ nào mà dịch sai nghĩa câu văn hay không…..nhưng dòng tin vẫn không hề thay đổi. Tôi ngỡ ngàng, Sao cơ? Sư ông làm sao cơ? Sư ông mất rồi cơ à? Sao lại có thể như thế?! Đầu óc bỗng dưng trống rỗng, tay tôi run run, cả chiếc điện thoại cũng rung theo. Vừa lúc đó thì điện thoại lại báo có cuộc gọi đến, là của anh Quân, HLV của tôi,. Bấm nút OK, tôi áp tai nghe và nói:

    _ Em nghe đây anh Quân.!

    Ở đầu dây bên kia, giọng anh có vẻ trầm lặng:

    _ Qũy lớp còn bao nhiêu vậy.?

    _ Sau hôm Trung Thu là còn gần bốn trăm ạ.!

    _ Ừ, vậy em coi đi mua vòng hoa rồi đem lên Tổ Đường đi.

    Tôi trả lời như hiểu rõ: _ Em biết rồi, trưa em sẽ đem vòng hoa qua.!

    Cúp máy. Tôi đã được khẳng định về cái sự thay đổi khác thường của TĐ hôm nay. Sư ông đã mất.?! Người Thầy của tất cả người thầy đã mất.? Thật sao….. Không phải tôi không tin nhưng không ngờ nó lại đến sớm như vậy. Tôi biết là Sư ông bị bệnh. Nhưng rồi căn bệnh và tuổi già mang ông đi như thế này thì thật là tàn nhẫn.!

    Xuân Trang
    thay đổi nội dung bởi: Giselle, 09-28-2010 lúc 12:47 AM
    Học Văn cho Võ bất phu
    Học Võ cho Văn bất nhược
    Văn không Võ, Văn thành nhu nhược
    Võ không Văn, Võ hóa bạo tàn.!


    [Luôn luôn phấn đấu để trở thành một con người hoàn hảo và toàn diện]

    Tuổi trẻ là thời khắc quan trọng nhất của đời người. Phải trân trọng từng phút, từng giây để tận hưởng cuộc sống, để làm mọi việc mà mình tự hào và xem đó là điều đáng quý.!

    !<---- Tự hào là Môn Sinh Vovinam-Việt Võ Đạo ---->!


  2. #2
    Tham gia ngày
    Apr 2009
    Đến từ
    CLB. Vạn Hạnh !
    Tuổi
    31
    Bài gởi
    1,392
    Thanks
    1
    Thanked 3 Times in 3 Posts

    Default

    NHỮNG KỶ NIỆM



    Những kỷ niệm phút chốc ùa về.

    Nhớ ngày nào lên chúc thọ cho Sư ông, Sư ông vẫn khỏe mạnh. Nhưng Sư ông ơi! Người ở một mình với căn phòng trên lầu, con nghĩ chắc Người buồn lắm. Từ hành lang vào phòng Người trồng rất nhiều hoa và cây kiểng, Người yêu thiên nhiên, con đoán thế. Tuy con không biết nhiều về cuộc sống hằng ngày của Người, nhưng những buổi sáng sớm tập ở dưới lầu, con vẫn hay gặp Người bước xuống cầu thang, tay chống gậy, dáng uy nghi, thần thái cương định, nhưng con buồn vì cảm giác “Người lặng lẽ”. Con thương Người biết bao…..

    Mỗi khi có dịp gì đó, lũ môn đồ nhỏ chúng con được phép lên lầu thăm Người, quay quần bên Người, được nghe Người cười, Người nói, Người kể chuyện, Người xoa đầu hết đứa này đến đứa khác. Con biết lúc đó Người vui lắm. Con còn nhớ ngày 20-11 năm rồi, con đại diện lớp gửi Sư ông món quà là chiếc áo sơ-mi mà con đã chọn, con nghĩ sẽ không ai mặc nó đẹp và oai phong hơn Người. Lúc ấy, gương mặt Người hiền từ biết bao, nụ cười và ánh mắt Người chứa chan tình thương dành cho những môn đồ nhỏ chúng con. Chúng con cũng vui lây niềm vui đó. Người nhìn lũ trẻ nhỏ với ánh mắt trìu mến, nếu người ngoài nhìn vào, chắc chắn người ta sẽ phải ồ lên và nói rằng :” Đây là một đại gia đình. Họ là ông cháu chứ không phải là thầy trò”. Bỗng dưng lúc ấy con lại thấy Người giống như Bác Hồ, con chúng con là các cháu thiếu nhi. Tàn hôm ấy, Người chụp chung với tất cả một tấm hình. Người ngồi giữa, thần thái uy nghi và oai vệ biết chừng nào. Xung quanh Người là biết bao bao nhiêu Môn sinh VVN-VVĐ, lớn có, nhỏ có, nam nó, nữ có, tất cả đều rợp một màu xanh trùng dương đặc trưng của Môn phái. Chúng ta như một đại gia đình đoàn kết và Người chính là trụ cột của gia đình.

    Tấm ảnh đó đến giờ con vẫn còn giữ, đó là tấm ảnh đầu tiên và cũng là duy nhất con được chụp cùng Người, bây giờ chắc có lẽ nên thêm vào đó hai chữ “cuối cùng”. Con sẽ giữ nó, mãi mãi,….kỉ niệm sâu sắc về một Người mà con luôn yêu kính. Sư ông.!


    Xuân Trang
    Học Văn cho Võ bất phu
    Học Võ cho Văn bất nhược
    Văn không Võ, Văn thành nhu nhược
    Võ không Văn, Võ hóa bạo tàn.!


    [Luôn luôn phấn đấu để trở thành một con người hoàn hảo và toàn diện]

    Tuổi trẻ là thời khắc quan trọng nhất của đời người. Phải trân trọng từng phút, từng giây để tận hưởng cuộc sống, để làm mọi việc mà mình tự hào và xem đó là điều đáng quý.!

    !<---- Tự hào là Môn Sinh Vovinam-Việt Võ Đạo ---->!


  3. #3
    Tham gia ngày
    Apr 2009
    Tuổi
    30
    Bài gởi
    99
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default

    XT viết rất tình cảm..mình đọc mà cảm xúc cứ theo bài viết ...giá như mình cũng dc sinh hoạt gần thầy( Người mà bạn gọi là sư ông)!!....dù cũng là một môn sinh nhưng không sh ở Tổ Đường vậy mà khi nghe tin thầy mất mình cũng vô cùng bàng hoàng...thứ năm này mình sẽ đi cùng các thầy bên quận 12 lên viếng thầy...XT cũng đừng buồn nữa nhé!!!...rồi thầy Chưởng môn cũng đã về bên thầy Sáng Tổ...để xem thế hệ trẻ chúng ta tiếp bước các thầy đưa môn phái ngày càng vững mạnh ...ở đấy khi nhìn thấy..các thầy sẽ mỉm cười!!

    hãy làm chủ ý chí và làm nô lệ cho lương tâm

  4. #4
    Tham gia ngày
    Jan 2009
    Tuổi
    35
    Bài gởi
    22
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Default



    Vậy là Thầy đã đi rồi :(
    mấy ngày qua đối với con là một nỗi buồn vô hạn, tuy chưa gặp Thầy, nhưng được nghe, được đọc về Thầy rất nhiều rất nhiều ngay từ khi con bắt đầu được là môn sinh Vovinam - Việt Võ Đạ...o đã khiến con tự hào về về Thầy , về môn phái, tự hào khi được là môn sinh của Vovinam - Việt Võ Đạo. Cả cuộc đời Thầy đã hy sinh, cống hiến cho môn phái, đã đưa môn phái hùng mạnh và phát triển như bây giờ, có lẽ không gì có thể nói hết công lao to lớn của Thầy. Con đã ước mơ có một ngày được gặp Thầy, để được Thầy dạy, để được khoe với Thầy về CLB của chúng con - một gia đình thực sự. Ở nơi chín suối con chắc rằng Thầy sẽ hiểu được tấm lòng của chúng con. Cám ơn Thầy!
    Nghiêm lễ !

    "..Một ánh sao băng vươn trên nền trời cao sang tuyệt vời lung linh hào quang..... không gian dang tay chào mời đưa chân một người chu du thời gian..."

  5. #5
    Tham gia ngày
    Sep 2009
    Đến từ
    TT TDTT quan 10
    Tuổi
    31
    Bài gởi
    40
    Thanks
    0
    Thanked 1 Time in 1 Post

    Default

    hom nay moi di dam tang thay chuong mon ve.len doc bai cua XT thay hay wa,mac du minh chua gap va tiep xuc voi thay chuong mon lan nao nhung khi doc bai viet cua T thi minh cam thay thay rat gan gui voi mon sinh vovinam chung ta.T cung dung buon nua nha,ma hay co gang hoc hoi de phat huy mon phai cua chung ta boi vi o mot khoang troi nao do thay Sang to va thay Chuong mon dang ngam nhim chung ta tap luyen.Cho nen hay co gang cong hien cho mon phai duoc phat trien vung manh hon.

  6. #6
    Tham gia ngày
    Apr 2007
    Đến từ
    Vovinam World News
    Bài gởi
    3,406
    Thanks
    117
    Thanked 155 Times in 150 Posts
    Blog Entries
    1

    Default

    Văn tiễn biệt Thầy!

    Thầy ơi!

    Đây! Hai tiếng gọi chân tình.
    Kính dâng lần cuối, muôn trùng cách xa!
    Từ đây bóng xế, non tà.
    Thầy vui tiên cảnh, Trò xa xót lòng!
    ....

    Thầy ơi!

    Những mong, kết Tấn, xe Tần!
    Dâng Thầy lẽ sống, muôn lòng chung vui.
    Thầy đi, Trò phải ngậm ngùi!
    Ngăn sông, cách chợ... Ai người đợi mong?!

    Đạo cao, chí cả lưu danh thuở.
    Nghĩa nặng, tình thâm thấu đất trời
    .

    Biết sức khoẻ Thầy ngày càng yếu dần, tôi cố gắng ngồi viết nốt những dòng chữ cuối cho bài Hành Trình VoViNam Việt Võ Đạo IV với chủ đề „Anh Hùng Ngày Mai“ một thời đã được khởi xướng trong những thập niên 60, 70 với hy vọng sẽ giải toả được một phần nào chút nổi niềm u uất của người... Nhưng bài viết chưa xong thì đã nghe tin Thầy không còn nữa... vũ trụ quay cuồng... không gian ngưng đọng... thời gian ngừng trôi... cỏi lòng tan nát... hiu quạnh bao trùm...
    Thầy ơi!

    Cả trời tâm sự chưa vơi!
    Thầy đi, bỏ lại mãnh đời chơ vơ?!?
    Giữa cơn quốc biến, môn suy!
    Thầy đi, Trò biết giải bày cùng ai?!

    Mãi đến thời gian sau nầy tôi mới hiểu được chút ít tâm trạng qua những lời gửi nhắn của người và bắt đầu tập tành viết để có thể thay người diễn đạt ra những suy tư đó với hy vọng sẽ có người đồng cảm với mình cùng nhau góp tay thực hiện những gì còn là hoài bảo chưa đạt được của người do hoàn cảnh đem lại... Đơn côi, lặng lẻ trong căn phòng trống vắng... „ Họ chặt tay, chặt chân Thầy... bây giờ muốn làm gì cũng không được... chỉ còn trông chờ vào các con mà thôi...“ Thầy thường hay tâm sự như thế... „ Các con ở ngoài muốn làm gì thì làm... phản lại Thầy cũng được nhưng đừng phụ lòng môn phái và dân tộc...“ Ôi! Còn cảnh khổ tâm nào hơn... Có miệng mà không nói được; Có hoài bảo, chí hướng mà không được phát huy; Học trò thì ở tứ phương, vì nghịch cảnh mỗi người một tâm hướng... biết tin ai, bỏ ai... Không biết trong 13 năm lao tù Thầy đã phải hứng chịu bao cảnh đoạn trường, phải, quấy, đúng, sai, thành, bại, còn hay mất... Thế mà rất ít khi nghe Thầy nhắc đến... Trở về bị „cô lập“ trên căn phòng gác trọ... Thầy vẫn:

    Vẫn thương, vẫn đợi, vẫn chờ.
    Cơ trời hợp lẽ, cơ đồ dựng xây!
    Hay là
    Bao năm quạnh quẽ đợi chờ.
    Quần anh hội tụ, cơ thời mở ra!

    Thế rồi cơ trời cũng không đến và nhân tài cũng không lộ diện... Đúng là cảnh: Song trăng quạnh quẽ vách mưa rã rời... để ngày nay ôm cả tâm sự nỗi niềm, Thầy đã ra đi vĩnh viễn, để lại sau lưng tất cả nỗi buồn lo...
    Thầy đi yên phận đã đành... chỉ thương cho người ở lại, có biết thương Thầy nối tiếp cuộc hành trình nầy hay không?!

    • Thầy thương trò đã một đời cống hiến cho môn phái... không biết rồi đây trò có thương Thầy để tiếp tục cống hiến như thế nữa hay không?!
    • Và ai sẽ là người hiểu Thầy để xây dựng lại thế thái nhân tình, trong ấm ngoài êm của một thuở thanh bình xưa cũ!

    Chỉ biết rằng môn phái từ đây sẽ thiếu mất đi một nhân dáng siêu phàm, một người Thầy khả kính và đáng yêu... Môn đồ sẽ mất đi một điểm tựa để quay về và những lời vàng ngọc khuyên bảo... yêu thương, gắn bó, đùm bọc, chở che, bao dung và tha thứ... để vào đời cho một người Việt Võ Sĩ Đạo làm hành trang trong cuộc sống... Sống, Sống cho người khác và để cho người khác sống... sẽ không còn nữa!

    Thầy sống độc thân một đời tận tụy cho lý tưởng, không gia đình, không vợ con, không bị ràng buộc... Do đó „ Tay chân Thầy bị họ chặt nhưng tóc Thầy vẫn chưa bị họ nắm...“ Lúc hưng khởi Thầy thường hay nói thế... Không biết hàng ngũ sau nầy có được „tự do“ như thế không?!?

    Cũng vì lẽ đó thay cho những lời phân ưu tôi chỉ có ít dòng gửi đến Thầy như một lời chia sẽ cho sự mất mát chung trong một Đại Gia Đình với một điều tâm nguyện:

    Trùng hưng, quang phục đạo nhà.
    Xiễn dương dân Việt, chan hoà thế nhân!

    Hy vọng rằng tất cả môn đồ VoViNam Việt Võ Đạo sẽ cùng chắp tay nối kết để thực hiện cho bằng được di chúc trên của người để Thầy an lòng sớm được tiêu diêu nơi cỏi vĩnh hằng.

    Trên một bức tường cũ kỹ của một đấu trường cổ ở La Mã, người ta đã đọc được những dòng chữ sau:

    • Những con người chiến đấu trên „đấu trường“ với khuôn mặt đầy ý chí, thấm đẫm bụi bậm, mồ hôi, máu và nước mắt – Họ luôn được tung hô và ngưỡng mộ bởi chiến đấu dũng cảm, không lùi bước trước hiểm nguy, vượt qua nỗi sợ hãi và đớn đau của bản thân. Họ hiểu rõ chỉ có Chiến Thắng mới là Thuốc cho những đau thương khóc liệt mà họ phải nếm chịu.

    • Họ vĩ đại bởi bản lĩnh vượt qua khó khăn, nghịch cảnh, biết thay đổi tình thế, dám đương đầu với thách thức, can đảm quên mình vì một Viễn Cảnh tươi đẹp, đó chính là đẳng cấp, uy lực để thắp lên khát vọng Sống.

    • Hãy chứng kiến Niềm Vui của mọi người trào dâng trong vinh quang chiến thắng – đó là minh chứng cho Hạnh Phúc của Người được tôn vinh, tất cả đều biết rằng họ đã vượt qua xứng đáng rất nhiều lần thất bại.

    • Song, lỡ trong lần cuối cùng họ có thể sẽ ngã xuống dưới mũi gươm trong một trận chiến khác, nhưng họ đã dựng nên Một Tượng Đài – Dũng Sĩ Chân Chính - .

    Hôm nay đây người dũng sĩ chân chính đó đã dựng nên một tượng đài bằng chính đẳng cấp và uy lực của chính mình và đã lưu lại một tấm gương sáng cho hậu thế!

    Viết để tiễn đưa Thầy, viết để thay cho những dòng nước mắt đã cạn khô vì dân tộc, giống nòi!

    Hải ngoại trời Âu , ngày 28 tháng 9 năm 2010
    Môn Sinh Trung Trường
    Bản tin Vovinam - vvnnews chuyên cung cấp tin tức mới nhất khắp nơi trên thế giới

  7. #7
    Tham gia ngày
    Apr 2007
    Đến từ
    Vovinam World News
    Bài gởi
    3,406
    Thanks
    117
    Thanked 155 Times in 150 Posts
    Blog Entries
    1

    Default

    Thương Lắm Thầy Ơi!

    Suốt cuộc đời Thầy dành cho môn phái, Thầy không Vợ, Không Con, không người thân thuộc, một thân, một mình sống quạnh hiu trên tầng lầu 3 của Tổ Đường, buổi trưa thì nóng nực, buổi tối gió rít từng cơn, mái tole trên nóc va đập liên hồi,,, Thầy lui thui một mình, chiếc tivi, chiếc radio Thầy mở liên tục, vì vậy Thầy mới bớt buồn, bớt cô đơn

    Thầy mong được gặp các đệ tử của Thầy để trò chuyện, trong các Thầy, dư luận đồn đại cho rằng: Hễ ai đến thăm Thầy, thì phải tiếp chuyện từ 1 đến 3 giờ đồng hồ! Thế là ai cũng ngán sợ đến gặp Thầy, ai cũng bận bịu lo toan cuộc sống, lo toan gia đình riêng của mình và thế là thưa thớt người đến thăm Thầy!... Thầy lại quạnh hiu, lui thui một mình! Đệ tử trung thành và còn lại duy nhất của Thầy là con chó Cún, vài con mèo, Thầy đi tui tới chậm chạp, chúng nó chạy quấn quýt bên Thầy, mấy hôm Thầy đi bệnh viện chúng nó chạy lăng xăng như tìm kiếm,,, Trước ngày Trung Thu, con lên gặp Thầy, Thầy vẫn xem báo buổi sáng, Con hầu chuyện cùng Thầy, Thầy sợ Con ngán chuyện với Thầy, Thầy bảo: Thầy đang mệt, không nói chuyện với con đâu, con đừng sợ !...

    Thầy ơi, Con đâu có sợ gì, con rất thích và muốn nghe Thầy nói chuyện,,, Con gởi cho Thầy DVD Múa Lân ngày Tết, Thầy bảo mở cho Thầy xem, con vội vàng đặt DVD vào mấy,,, Thầy thì thào, cố gắng nha con, ngày xưa môn phái mình cũng có đội lân nhưng nó chưa hay bằng các con, ngày nay các con là nhất cả đấy! Thầy cười, Con sung sướng cười và ôm Thầy... Con hứa với Thầy Con sẽ cố gắng nhiều hơn nữa! Thầy ơi, Con muốn nghe Thầy nói chuyện, Thầy nói bao nhiêu lâu Con cũng nghe, Con không ngán sợ Thầy nói đâu Thầy ơi! giờ phút này đây cả môn phái, hàng triệu môn đồ im lặng, muốn nghe Thầy nói, nhưng mãi mãi Thầy không bao giờ nói nữa! Con đang khóc vì Con có may mắn được nghe Thầy nói chuyện trước ngày Thầy đi xa! Thầy ơi, Con muốn nghe Thầy nói, Thầy nói đi Thầy ơi !!!


    VS. Lê Đinh Phước

    ************************************************** ************
    Thầy Tôi ! Một ngôi sao vừa tắt.

    Nghe như nghèn nghẹn trong lòng, mắt Tôi cay cay nhưng Tôi không khóc được.
    Vẫn biết ! Sinh, Lão, Bệnh , Tử là cái Quy luật tất yếu của cuộc sống này. NHưng sao vẫn nghe đau đau, nuối tiếc.
    Chưa 1 lần được Thầy đích thân dạy dỗ. Nhưng từ lúc biết nhận thức những vấn đề trong cuộc sống này. Thông qua những trang giáo huấn của Thầy, Tôi đã sống có ích hơn cho Đời... Cho người.

    Tôi tự nhận là Ưng xanh, nhưng trước Thầy Tôi chỉ là Chim sâu nhỏ ! 1 môn sinh nhỏ trong muôn ngàn người môn sinh nhỏ của Thầy .
    Vô duyên chăng ? Tôi chỉ được nhận những lời giáo huấn của Thầy từ những trang giấy, nhưng hình bóng của Thầy với Gương mặt phúc hậu với vầng trán cao và chòm râu bạc đã hằn sâu trong ký ức của Tôi như vị Cha già.
    Lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng Tôi diện kiến Thầy! Vô duyên thay, đó lại là.... trong Bệnh viện.

    Bài học đầu tiên và đó cũng là bài học sau cùng Tôi được học trực tiếp từ Thầy.... Vô Chiêu, Vô thức ! Cũng với Phong cách sáng suốt, cũng với tinh thần minh mẫn và giọng nói hiền hòa . Thầy nói như Nhắc nhở, như gửi gắm... " ...Mình giỏi thì dạy cho người khác. Rồi mình lại được người giỏi hơn dạy cho mình. Như vậy mình càng giỏi hơn...".

    Thầy ơi ! Một gánh Ân tình của Người trao lại. Chúng Con sẽ kế tục và Phát huy với tinh thần trách nhiệm cao nhất. Thầy đã sống trọn một đời vì Môn phái. Ước nguyện của Thầy đã thành hiện thực. Hôm nay VOVINAM rạng danh bốn biển nhưng Thầy lại ra đi.
    Trên bầu trời Võ Học có 1 ngôi sao vừa tắt . Noi gương Thầy, Chúng Con và các thế hệ Môn sinh VOVINAM nguyện kề vai sát cánh, Trên dưới 1 lòng, Đồng tâm hiệp lực Xây dựng và phát triển muôn ngàn thế hệ Môn sinh Ưu tú Hiến ích cho đời, Rạng danh Môn phái .

    ĐÃ MANG TIẾNG ĐỨNG TRONG TRỜI ĐẤT.
    PHẢI CÓ DANH GÌ VỚI NÚI SÔNG.
    ( Nguyễn Công Trứ ).

    Thanh Ưng vọng bái.

    ************************************************** ************

    Nhớ về người !

    Mùa thu Năm 1920 một nhân tài võ học Việt Nam - võ sư Chưởng Môn Lê Sáng đã được sinh ra đời bên bờ hồ Trúc Bạch - Hà Nội! Người đã theo chân võ sư Sáng Tổ Nguyễn Lộc không ngừng phát triển môn phái Vovinam từ Bắc vào Nam và đưa môn đồ từ Việt Nam phát triển ra toàn thế giới!

    Mùa Thu năm nay 2010 đúng 90 năm sau, người dừng bước lãng du, từ giả cỏi đời theo chân Sáng Tổ về bên kia thế giới để lại một sự nghiệp lớn lao cho dân tộc và nhân loại.
    Chúng con những môn đồ hậu học vô cùng đau buồn khi mất đi một người lãnh đạo tài hoa lổi lạc, sự ra đi của người làm cho chúng con vô cùng thương tiếc, lòng chúng con thật là hụt hẩng chơi vơi.
    Người ra đi vào mùa thu khi lá vàng đang bắt đầu đổi sắc, người mất đi như chiếc lá lìa cành trở về nguồn cội! Chúng con còn lại đây những mần non ươm sức sống, nguyện sẽ cố gắng giữ gìn thân cây vững chắc không bị khô kiệt, để rồi một ngày kia hoà với đất trời, tiếp thu linh khí, hứng từng giọt sương khuya, thắm đẩm nuớc mưa hoà cùng ánh nắng sẽ đâm chồi nẩy lộc tạo thêm nhiều cành lá xum xuê tươi tốt.

    Người đi người đã đi rồi,
    Trong tim ta thấy bồi hồi buồn đau.

    Chúng con những cánh chim nhỏ bé phương xa của vùng trời Mỹ Quốc xin lắng long cầu nguyện cho anh linh Võ Sư Chưởng Môn Lê Sáng - một vị lãnh đạo tối cao của môn phái, một người cha khả kính, một người thầy hiền từ gương mẫu của một phái Vovinam Việt Võ Đạo được sớm về cõi niết bàn, an bình trong vòng tay Phật Tổ!

    Toàn Thể võ sư, huấn luyện viên, môn sinh các cấp và phụ huynh cùng thân hữu trong phong trào Vovinam Việt Võ Đạo Mỹ Châu đồng kính Phân ưu và nguyện cầu!

    ************************************************** ************************************************** ****

    Một lạy nầy con gởi về quê hương.

    Trong tiếng Đại Hồng Chung từ đỉnh tư duy... hình như còn vang vang lời Thầy giãng kinh... Lời võ đạo ngàn năm, lời tâm tình viết từ trang sử Việt.

    Trong tiếng gió qua bờ suối cạn... Hình như có tiếng gầm gừ... Con Sư Tử giữa mùa đông ! Những con Sư Tử giữa mùa đông... Rừng đã cháy, nước nguồn đã khô, mạch sống đã nhiều đão điên mà họ còn ở lại, gầm gừ trong lòng suối hoang, trung thành bám theo bờ đất cũ.

    Người Thầy trên các bậc Thầy! Sống môt đời đáng sống! Đời sống của loài trúc ngà trên đỉnh non cao... Nhiều nắng nhiều mây, nhưng lòng rỗng không, không vương tư lợi. Người đã về trên đỉnh non cao... Trong nắng, trong mây, buồn vui gì từ nay từ nay cũng chỉ còn là kỹ niệm.

    Mong Thầy nghĩ yên, từ nay... Thôi, không còn mưa nắng. Những nhịp bưóc giữa phong ba Thầy đã bước qua, như một trang sử đã lật qua... thôi, chỉ còn trong hoài niệm.

    Một lạy nầy con gởi về Việt Nam...

    Hình như đêm qua trong giấc mơ.... thấy như lần về căn gát cao, ngồi nghe Thầy nhắc chuyện xưa, ngồi nghe dặn dò chuyện nay, ngồi nghe nước mắt chạy dài, nghe khóc nghe cười... bao nhiêu nỗi niềm, bao nhiêu ước muốn.

    Hình như đêm qua có một giòng nước mắt... khóc người đi vào lịch sử!
    Một lần nầy khóc, một lạy nầy hôm nay, rồi thôi, rồi trăm năm...

    Trung Đăng Tống Minh Đường
    ************************************************** *********************************
    THÀNH KÍNH TƯỞNG NHỚ

    Một vị Thầy cao cả, người lãnh đạo tối cao của Môn Phái, Võ Sư Chưởng Môn LÊ SÁNG vừa cất bước ‘‘đại hành’’ để tìm về hội ngộ cùng với Võ Sư Sáng Tổ.

    Sự ra đi của Thầy Chưởng Môn là một tổn thất vô cùng to lớn cho Môn Phái và cũng là nổi ngậm ngùi sâu đậm, buồn đau không bao giờ vơi được trong lòng mọi người môn sinh Vovinam Việt Võ Đạo.

    Những tháng ngày cuối đời, dù thân mang trọng bệnh Thầy vẫn luôn ưu tư đến tiền đồ trọng đại còn đang dang dỡ của Môn Phái, Thầy cũng vẫn còn lưu tâm đến từng bước đi, từng cách hành xử của những người môn đồ đang tham gia công tác phát triển Môn Phái tại hải ngoại.

    Những lời Thầy dạy bảo, nhắc nhở, dặn dò : ‘‘ Phải biết đoàn kết, mang tình yêu thương và lòng bao dung thực sự để cùng nhau chung tay làm việc, phải biết tha thứ và tương kính lẫn nhau; có thực hiện được điều này thì công cuộc phát triển Môn Phái tại hải ngoại mới có thể thành công và bền vững ; và nếu các con làm được những điều này thì Thầy sẽ an tâm mà thanh thản ra đi’’.

    Thầy ơi, những điều Thầy dạy con hôm tháng 8 vừa qua lại chính là những lời dạy bảo cuối cùng của Thầy… Chúng con vừa bắt tay vào công việc theo lời Thầy dạy thì Thầy đã vội ra đi, chúng con đã mất đi một điểm tựa tinh thần cao quý, không còn điểm sáng để chúng con noi theo; tuy nhiên, những lời dạy bảo của Thầy sẽ là kim chỉ nam và là hành trang để chúng con thẳng tiến trên con đường đã chọn : phục vụ và phát triển Môn Phái.

    Các môn sinh thuộc Phong Trào Vovinam Việt Võ Đạo Âu Châu luôn ghi nhớ mãi những tháng ngày mà Thầy đã đến thăm viếng sinh hoạt của chúng con.

    Và hôm nay đây, tất cả chúng con xin được dâng nén tâm hương kính tưởng nhớ đến công đức của Thầy và nguyện cầu anh linh của Thầy sớm được thảnh thơi, an nhàn nơi cỏi vĩnh hằng. Chúng con cũng xin được gởi lời ‘Thành kính phân ưu’ đến gia quyến của Thầy và Môn Phái.

    Kính nghiêm lễ
    Môn sinh Trang Phước Đức
    Bản tin Vovinam - vvnnews chuyên cung cấp tin tức mới nhất khắp nơi trên thế giới

  8. #8
    Tham gia ngày
    Apr 2007
    Đến từ
    Vovinam World News
    Bài gởi
    3,406
    Thanks
    117
    Thanked 155 Times in 150 Posts
    Blog Entries
    1

    Default

    NHỚ VÀ ĐƯA TIỄN VÕ SƯ CHƯỞNG MÔN LÊ SÁNG - NGƯỜI THẦY - NGƯỜI ÔNG – NGƯỜI CHA MUÔN VÀN KÍNH YÊU VỀ CÕI VĨNH HẰNG !!!


    http://www.youtube.com/watch?v=o8Jaa...eature=related

    Mấy ngày qua, khu phố ở Tổ Đường Môn Phái VoViNam-Việt Võ Đạo 31 Sư Vạn Hạnh trở nên xáo trộn hơn mọi ngày thường. Từ khắp ‘‘ Năm Châu Bốn Bể ’’ tề tựu về đây và hàng triệu con tim của những Môn Đồ - Thân hữu xa gần không về viếng Thầy được : ‘‘ Cùng để tang, nâng nén hương thiên, một phút mặc niệm, tưởng nhớ công đức to lớn của Người : Một Huyền Thoại của Dòng họ Lê đã đi vào lịch sử Môn Phái VoViNam-Việt Võ Đạo... Kể từ đây Môn Phái VoViNam-Việt Võ Đạo bước sang trang sử mới. Thương Thầy tôi quá đi thôi ( khóc thầm )…’’ !!!

    Sau khi mất tại bệnh viện, thi thể của Thầy được đưa về Tổ Đường để an táng và nhập liệm vào lúc 10h00 sáng ngày 27/09/2010. Kể từ 15h00 trở đi cho đến ngày tiễn đưa Thầy về nơi an nghĩ cuối cùng : Từ sáng cho đến khuya, từng lượt từng lượt người khắp nơi từ trong nước đến quốc tế nối đuôi nhau cùng ‘‘ nâng nén hương thiêng, ngậm ngùi nghiêm lễ, quỳ lạy, tưởng nhớ công đức của Người …’’

    Lễ truy điệu Thầy Chưởng Môn LÊ SÁNG được tiến hành vào lúc 6h00 ngày 30/09/2010 tại Tổ Đường Môn Phái trong bầu không khí trang nghiêm, u buồn đầy thiêng liêng... Sau khi Ban tổ chức giới thiệu thành phần tham dự và nội dung chương trình, Ban Chưởng Quản Môn Phái và các Môn đồ cùng nhau hát vang bài ‘‘ VoViNam tâm ca ’’. Tiếp theo, Võ sư Nguyễn Văn Sen lên đọc tiểu sử Thầy Chưởng Môn LÊ SÁNG trong bầu không khí trang nghiêm, vắng lặng : ‘‘ Những giọt lệ âm thầm lại tuôn rơi…’’ thương xót cho Người Thầy tinh thần vĩ đại, tài hoa và đức độ đã lặng lẽ từ giã cõi trần gian !!!

    Lần lượt kế tiếp, Ông Lê Quốc Ân ( Chủ tịch Liên Đoàn VVN VN ) lên đọc ‘‘ Thư chia buồn ’’ : http://www.vovinam.org.vn/index.php?...=302&Itemid=27 . Võ Sư Nguyễn Văn Chiếu tiến lại gần đọc ‘‘ Điếu văn ’’ cho Thầy Chưởng Môn LÊ SÁNG. Sau đó là phần ‘‘ Một phút mặc niệm ’’ tưởng nhớ công đức của Người. Sau phần Lễ trao kỷ vật của Trung tâm sách Kỷ Lục Việt Nam trân trọng trao tặng danh hiệu kỷ lục cho Thầy Chưởng Môn LÊ SÁNG là ‘‘ Chưởng Môn Phái VoViNam-Việt Võ Đạo lâu năm nhất ’’ : http://www.kyluc.vn/Ky-Luc/Tin-nong/...a-tu-tran.aspx , là phần Nhạc lễ của đội kèn Lân sư rồng Phù Đổng do Võ Sư Lê Đình Phước điều khiển bế mạc vào lúc 19 giờ 30, trong sự bùi ngùi, tiếc thương của tất cả mọi người… Sau cùng, các Đoàn Môn sinh từ khắp nơi vẫn lần lượt lên dâng hương cho đến khuya :

    ‘‘ Một cơn mưa tầm tã như thể cuốn trôi đi bao nhọc nhằn, trái ngang, bụi bặm ở trần đời, như thể khóc thương- đưa tiễn Người trước giờ chia li về nơi chín suối !!!’’

    Theo các nhà tiên tri thì trước hay sau khi hỏa tán hoặc chôn cất mà có mưa là dấu hiệu của điềm lành :

    ‘‘ Hương hồn Thầy mới được siêu thoát và phụ hộ, độ trì cho Môn Phái đoàn kết tốt và vững bềnh tiến xa ’’ !!!

    Và giờ chia li đã đến : 4h00 sáng ngày 01/10/10 mọi sự chuẩn bị đã được sắp xếp xong xuôi, các Sư Thầy ở Chùa đến tụng kinh cùng với Gia Đình, Bà Con dòng tộc, thân hữu cùng các Võ sư trong Ban Trưởng Quản đi vòng quanh ‘‘ Quan tài của Người ’’. Đội trống kèn truyền thống ngân vang trong bầu không khí ‘‘ u buồn ảm đạm ’’, khi chiếc siêu bằng gốm được Sư Thầy đập vỡ theo truyền thống để ‘‘ Người ’’ được ‘‘siêu thoát ’’ ở cõi vĩnh hằng. Hai hàng lệ chúng con lại tuôn rơi khi chiếc Quan tài được nâng lên đưa Thầy đi. Mọi không gian trầm lắng ảm đạm như bị phá vỡ bởi tiếng trống, kèn buồn thảm xen lẫn ‘‘ tiếng khóc nức nở, thút thít như cố kiềm nén nhưng không thể nào kiềm nén nổi vì lòng của Thầy bao la như biển cả… Làm sao chúng con có thể chứa vào trong hết được… ? ‘‘ Những giọt lệ âm thầm lại tuôn rơi, thương Thầy lắm Thầy ơi…’’ !!!

    Sau khi chiếc quan tài của Thầy được đưa an toàn lên xe tang, 10 chiếc xe Moto đặc chủng đi đầu dẫn theo sau đoàn xe, hàng trăm môn đồ nối đuôi nhau hàng cây số, cùng đám đông công chúng hiếu kỳ, ngạc nhiên đứng dọc hai bên đường kính nể rẻ lối nhường đường cho chúng ta đi.

    Đến nghĩa trang Đa Phước quận Bình Chánh, Thầy được đưa vào nơi làm Lễ trước lò hỏa táng. Bầu không khí ảm đạm lại vang lên khi Sư Thầy lại tụng kinh gỏ mõ cùng tiếng trống kèn kêu rên thảm thiết xen lẫn tiếng khóc nức nở, thút thít : ‘‘ Những giọt lệ âm thầm lại tuôn rơi, thương Thầy quá Thầy ơi ’’ !!! Từng lượt,từng lượt các Môn đồ VoViNam-Việt Võ Đạo xếp hàng nối đuôi nhau lên thắp nhang cho Thầy : ‘‘ Những giọt lệ âm thầm lại tuôn rơi, thương Thầy quá Thầy ơi ’’ !!!

    Sau khi Gia đình dòng tộc, thân hữu cùng Quý Thầy cao cấp đi vòng quanh quan tài lần cuối và dừng lại : Võ Sư Nguyễn Văn Chiếu thay mặt Môn Phái và Gia đình dòng họ Lê, lên có đôi lời cảm tạ đến tất cả mọi người đã đồng tâm hợp lực, chia sẻ, giúp đỡ lo an toàn, chu đáo cho Thầy Chưởng Môn thanh thản về nơi an nghĩ cuối cùng. Trong lúc tang gia bối rối, nếu có gì sai xót mong Quý vị, Quý môn sinh… , niệm tình bỏ qua cho…

    Và ‘‘ giây phút thiêng liêng ’’ đã đến, tất cả các Môn Đồ VoViNam-Việt Võ Đạo chút bỏ khăn tang, đặt quanh quan tài Thầy ‘‘ những nhánh hoa xinh tươi thắm như Thầy đã từng gặt hái ’’. Quan tài Thầy từ từ được đưa vào bên trong phòng để lò hỏa thiêu, để lại sau lưng dòng người nối đuôi nhau ngậm ngùi, nuối tiếc đưa tiễn Người đi : Những tiếng khóc nức nở, thút thít lại vang lên như xót thương, hối tiếc, như muốn níu kéo Người lại :‘‘ Than ôi, đã muộn rồi ’’ !!!

    ‘‘ Những giọt lệ âm thầm lại tuôn rơi, thương Thầy quá Thầy ơi.

    Những giọt lệ âm thầm lại tuôn rơi, thương Thầy quá Thầy ơi ’’ !!!

    Sài Gòn, đêm trắng 01/10/2010
    Nhớ thương Thầy
    Môn đồ Lê Văn Hùng


    http://www.youtube.com/watch?v=o8Jaa...eature=related
    Bản tin Vovinam - vvnnews chuyên cung cấp tin tức mới nhất khắp nơi trên thế giới

  9. #9
    Tham gia ngày
    Apr 2007
    Đến từ
    Vovinam World News
    Bài gởi
    3,406
    Thanks
    117
    Thanked 155 Times in 150 Posts
    Blog Entries
    1

    Default

    Điếu văn dâng Thầy

    (Võ sư Chánh Chưởng quản Nguyễn Văn Chiếu
    đọc trong lễ truy điệu Chưởng môn Lê Sáng
    lúc 18 giờ ngày 30-9-2010 tại Tổ đường Vovinam-Việt Võ Đạo)


    Kính thưa Thầy,

    Hôm nay, trong không khí sinh ly tử biệt chúng con tề tựu về đây để dâng lên Thầy tấm lòng biết ơn sâu sắc của chúng con đối với người Thầy vĩ đại mà chúng con vẫn luôn một lòng yêu kính.

    Dẫu biết rằng: sinh, thành, tử, hoại là lẽ của đất trời. Thầy ra đi theo là theo lẽ tự nhiên, nhưng lòng chúng con vẫn quá nhiều đau đớn, chúng con vẫn mong muốn Thầy còn bên chúng con mãi mãi.

    Kể từ ngày đến với Sáng tổ, đến với môn phái Vovinam, Thầy đã dành cả cuộc đời cho Môn phái. Thầy đã theo chân Sáng tổ trên nhiều nẻo đường của đất nước, đồng cam cộng khổ để theo đuổi một mục đích duy nhất là phát triển Vovinam-Việt Võ Đạo. Hơn 70 năm lịch sử của môn phái, đối với Thầy là 70 năm tận tụy với sứ mệnh mà Sáng tổ giao phó.

    Trong 70 năm qua, Thầy đã đào tạo biết bao nhiêu thế hệ môn sinh Vovinam-Việt Võ Đạo. Những con người được Thầy đào tạo đã tiếp tục sứ mệnh mang một nền võ thuật - võ đạo đậm bản sắc văn hóa Việt, đễ truyền bá khắp nơi trên thế giới. Đối với người gốc Việt, thì việc luyện tập Vovinam-Việt Võ Đạo như là một cách giữ gìn bản sắc văn hóa, còn đối với người nước ngoài thì ngoài việc rèn luyện một bộ môn võ thuật còn có ý định tiếp cận tìm hiểu về văn hóa, đất nước và con người Việt Nam đồng thời xem đó là một triết lý sống mang tinh thần nhân văn, thượng võ.

    Ngày nay, nhìn hình ảnh các môn sinh ở nhiều lứa tuổi, nhiều quốc tịch khác nhau, nhất là các em ở tuổi thiếu nhi ngây thơ tập một bài quyền, một nữ môn sinh tự tin trong bài tứ đấu nữ vừa dũng mãnh vừa ôn nhu, trong lòng chúng ta không khỏi xúc động trước thành quả của quá trình giáo dục trên nền văn hóa Việt mà môn phái mang lại cho con người.

    Thầy thường nhắc nhở chúng con: ‘‘Tranh đấu khởi đầu từ bản thân..’’ để nhắc về cuộc Cách Mạng Tâm Thân mà các môn đồ phải thường xuyên tu tập và “Thực chất của cuộc cách mạng tâm thân chính là một thứ hiện thực triết học của võ học, với ý hướng tự kiện toàn, hoàn thiện và hướng dẩn con người trong thực tế xã hội...” và “con người không ngừng tự kiện toàn”.

    Hôm nay, trước vong linh Thầy, chúng con nguyện sẽ thường hằng ghi nhớ lời dạy của Thầy, chúng con luôn đồng tâm nhất trí, đoàn kết một lòng, thường xuyên rèn luyện võ thuật và hàm dưỡng tinh thần võ đạo, để tự kiện toàn mình và làm sao để có thể: “Sống, giúp người khác sống và sống cho người khác”.

    Gần một năm nay, dù lâm trọng bệnh nhưng Thầy vẫn dành nhiều thời gian chăm lo cho sự nghiệp muôn đời của môn phái. Thầy thường xuyên chỉ dạy cho các võ sư có trọng trách trong môn phái những điều cần thiết trong việc điều hành và phát triển môn phái về sau này. Cảm động trước ân đức cao dày của Thầy, chúng con xin được ghi lòng tạc dạ.

    Thầy ơi,

    Dẩu biết rằng “sinh ký tử quy”, nhưng sự ra đi của Thầy là một mất mát không sao bù đắp được. Thầy ra đi, gia tộc họ Lê mất đi một người con thân yêu, các thân hữu mất đi một người bạn chí tình. Còn đối với Môn phái Vovinam - Việt Võ Đạo vĩnh viễn mất đi một người Thầy vĩ đại.

    Thầy ơi,

    Mùa thu xưa Thầy chào đời, mùa thu nay Thầy vĩnh viễn ra đi trong ngàn vạn lời thương tiếc, tinh anh Thầy tỏa rạng khắp trời Nam. Thầy đã hoàn thành xuất sắc lời nguyện hứa trước vong linh Sáng tổ cách nay nửa thế kỷ khi đã đưa Vovinam - Việt Võ Đạo ra khắp địa cầu.

    Trong giờ phút tiếc thương vô hạn này, gia đình, thân hữu và các môn đồ Vovinam - Việt Võ Đạo xin được tiễn đưa anh linh Thầy về cõi vĩnh hằng. Cầu mong Thầy siêu thăng vào miền cực lạc và luôn độ trì cho môn phái cũng như tất cả các môn đồ.

    Xin vĩnh biệt Thầy, người Thầy vĩ đại của Môn phái Vovinam Việt Võ Đạo.

    Đồng kính bái.
    Bản tin Vovinam - vvnnews chuyên cung cấp tin tức mới nhất khắp nơi trên thế giới

  10. #10
    Tham gia ngày
    Apr 2007
    Đến từ
    Vovinam World News
    Bài gởi
    3,406
    Thanks
    117
    Thanked 155 Times in 150 Posts
    Blog Entries
    1

    Default

    Điếu văn võ sư Chưởng Môn LÊ SÁNG


    Thầy Lê Sáng khả kính,

    Thầy bước vào môn phái năm 20 tuổi và phủi tay ra đi ở tuổi 90, thế nhưng thầy đã để lại 70 năm tận tụy với môn phái và chỉ cho môn phái !

    Với một chiều dài đóng góp gần ¾ thế kỷ này, không ai có thể chối cãi, thầy đã trở thành hiện thân của lịch sử môn phái, khởi đầu từ những năm phôi thai cho đến ngày Vovinam-VVĐ trở thành bộ môn quốc tế như ngày hôm nay.

    Trong những năm niên thiếu, khi thầy đến thụ huấn với sáng tổ, môn phái chỉ có vài chục môn đồ trong một phòng tập khiêm nhường tại Hà Nội. Ngày nay khi thầy rời cõi đời này, thì đã có hàng ngàn môn sinh trên khắp năm châu ngậm ngùi thương tiếc.

    Khi thời trai tráng, vì chiến tranh, thầy đã bôn ba theo chân sáng tổ ngang-dọc khắp các miền phía bắc để mở trường, dựng lớp, thì thầy đã thực hiện xứ vụ khai phóng môn phái ngay những ngày phôi thai của môn phái.

    Bước vào thời trung niên, thì thầy lại là người nối tiếp vai trò biểu tượng của môn phái sau khi sáng tổ qua đời. Đánh dấu một thời kỳ phát triển cao độ và huy hoàng nhất trong lịch sử môn phái. Nhưng tiếc thay ! vào cuối thời kỳ này, vì thời cuộc của đất nước, thầy đã phải chứng kiến cảnh sư môn tan nát, môn phái bị giải thể và chính thầy cũng là nạn nhân nghiệt ngã với hơn 13 năm tù tội.

    Đến khi thầy bước vào tuổi cao niên thì lại được chứng kiến Vovinam-Việt Võ Đạo hồi sinh khởi sắc và tinh hoa của môn phái được đua nở khắp năm châu. Hàng năm các môn sinh khắp thế giới đã lũ lượt về nơi này để vấn an thầy, và chính thầy cũng đã ngao du Âu-Úc-Mỹ để nhìn thấy tận mắt những thành quả và lộ trình tiến đến Nhân Võ Đạo mà thầy thường mong ước.

    Ngày hôm nay, sau 70 năm cống hiến cho môn phái, thầy ra đi mà lòng còn áy náy, tâm chưa toại nguyện và chí chưa thoả lòng bởi môn phái còn đang trong cảnh chia rẽ trầm trọng, do những yếu tố của thời cuộc ngăn chia đoàn kết. Mặc dù lòng người đã chín, ý chí đã có thừa và mọi người đều cùng một tâm nguyện.

    Giờ đây, Thầy không còn ở nơi trần thế, thể xác sẽ trở về với cát bụi, nhưng tâm nguyện hợp nhất môn phái của thầy sẽ nhắc nhở mãi mãi nơi các môn đồ. Nếu không hôm nay, thì trong các thế hệ ngày mai sẽ phải thực hiện được việc kết đoàn mà thầy hằng ước nguyện.

    Khi sống, thầy đã làm vẻ vang cho môn phái, thì khi từ giã cõi trần, thầy đã để lại tất cả những gì quí giá nhất để các môn đệ tiếp tục triển khai môn phái.

    Nhân danh Hội Đồng Võ Sư Vovinam-Việt Võ Đạo Thế Giới, nhân danh các liên đoàn quốc gia, các tập thể các tổ chức trong Tổng Liên Đoàn Vovinam-Việt Võ Đạo Thế Giới, đệ tử xin mạn phép kính dâng lên hương hồn của thầy những lời biết ơn cao cả nhất và những mỹ từ cao đẹp nhất để tôn vinh công lao đóng góp to lớn của thầy.

    Giờ phút này, quay quần quanh đây, tuy chỉ có một thiểu số các môn đệ, nhưng nó đã được kết nối từ Sàigòn, đến Hà Nội, rồi lại qua Sydney, Melbourne, Genève, Paris, Bordeaux, Lyon, Moscou, Bruxelles, Hanover, Alger, Dakar, Raba, Guagadougou, Texas, California, Toronto, Calgary, Montréal ... Xin nghiêng mình trước linh cửu của thầy để bái biệt và cầu nguyện cho thầy được thảnh thơi nơi non bồng chín suối.


    Sàigòn, ngày 30-09-2010
    Tổng Thư Ký Hội Đồng Võ Sư Vovinam-Việt Võ Đạo Thế Giới
    Vs Trần Nguyên Đạo


    -----------------------------------------------------------------
    Ghi chú :

    Bài điếu văn này được Vs Trần Nguyên Đạo chấp bút ngày 29/09/2010 trên máy bay, chuyến Paris
    - Sàigòn, AirVietnam số VN523, khi đến VN vào 07g15 ngày 30/09 thì hoàn tất. Sau đó được soạn lại trên máy vi tính tại khách sạn Thành Liên, 135-137 đường Lý Tự Trọng, góc đường Thủ Khoa Huân, nơi mà cách đây 55 năm (1955) Vs sáng tổ đã mở lớp võ đầu tiên tại Sàigòn.

    Điếu văn này được hoàn tất và in ra vào lúc 14g30 và được đọc trước linh cửu VSCM vào lúc 16g17 phút, đại diện cho Hội Đồng Võ Sư Vovinam-VVĐ Thế Giới.

    Ngoài ra được sự tháp tùng của :

    - Vs Niên Trưởng Phan Dương Bình (Hà nội-VN), đại diện Thượng Hội Đồng Võ Sư Vovinam-VVĐ Thế Giới.

    - Vs TK Kevin (Houston, Texas, Hoa kỳ), Tổng Thư Ký Tổng Liên Đoàn Vovinam-VVĐ Thế Giới đại diện cho các liên đoàn quốc gia đã đặt vòng hoa phân ưu cho các liên đoàn quốc gia như : Cộng Hoà Liên Bang Đức, Vương Quốc Bỉ, Algeria và Burkina-Fasso.

    - Vs Geurrib Amar, (Paris, Pháp), Phó Chủ Tịch Liên Đoàn Vovinam-VVĐ Pháp.

    - Các võ sư và môn sinh trong nước như : Vũ Kim Trọng, Khâu Thanh Danh, Huỳnh Văn Hoa, Văn Chu Đồng, Nguyễn Mạnh Tiến, Bùi Mạnh Thuyết, Thiều Thị Tân, Lữ Thế Hùng, Nguyễn Thị Phương Lan, Nguyễn Xu, Tô Văn Thiện, Nguyễn Thị Mai, Nguyễn Thị Vân, Lê Hoàng Ngân, Lê Thái Sơn, Dương Thị Thu Hồng, Trần Mạnh Lương.

    - Riêng võ sư Trần Nguyên Đạo còn đại diện cho « Gia đình Lê Công Danh » và « Gia đình Trần Bản Quế và Trần Nguyên Đạo » đặt vòng hoa, phúng điếu với tư cách cá nhân.
    Bản tin Vovinam - vvnnews chuyên cung cấp tin tức mới nhất khắp nơi trên thế giới

+ Trả Lời Ðề Tài

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

     

Quuyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts