Bài Dự Thi Văn 2013 - Trần Thị Mỹ Duyên - Kiên Giang
Sun - 01/27/2013 10:07
Tôi được sinh ra và lớn lên trong một gia đình có phần khó khăn, từ lúc nhỏ tôi rất thích học võ, tôi thường mơ ước mình sẽ được học và còn có thể trở thành một nữ võ sư, nhưng vì gia đình còn nhiều thiếu thốn nên tôi phải buộc lãng quên đi.
Nhưng bỗng một hôm trên đường đi học từ trường về nhà dưới ánh nắng, dọc theo những hàng cây xanh bên đường, bất chợt tôi nhìn thấy một tờ giấy với những nội dung chiêu sinh võ thuật Vovinam – Việt Võ Đạo, khi cầm tờ giấy mà bao nhiều hoài bảo, bao nhiêu ước mơ ngày còn thơ của tôi bỗng hiện ra có thể làm cho tôi sung sướng mong đợi mình sẽ học võ được bấy lâu nay. Tôi cầm tờ giấy trên tay chạy ngay về nhà để xin phép ý kiến của gia đình xin đi học võ, lúc đầu gia đình còn do dự nhưng cuối cùng đã đồng ý trước sự kiên trì của tôi và đã cho tôi học võ để rèn luyện sức khỏe cho bản thân mình, ước mơ ngày đó của tôi bây giờ cũng trở thành hiện thực.
Ngày hôm sau, với vẻ mặt sung sướng và tràn đầy niềm vui khi mình có thể đi học võ, khi đến câu lạc bộ Vovinam – Việt võ Đạo để ghi danh nhập học tôi mừng biết bao khi thầy đã nhận tôi vào học cùng với các bạn trong lớp. Tôi còn nhớ lúc đó cũng có mặt các bạn học cùng lớp với tôi và có những người mà tôi chưa từng quen biết.. Sau khi hết giờ tan học trở về nhà, đến tối tôi không thể nào ngủ được cứ nằm lăng qua lăng lại trong đầu thì luôn luôn nghĩ đến ngày mai mình sẽ học ra sau, lúc nào thì trong đầu vẫn luôn cầu cho mau sáng, khi đến trời sáng thì lại mong cho mau chiều tôi để đến lớp học tập cùng với các bạn của mình, ngày hôm đó tôi không làm gì được chỉ muốn một mạch chạy đến lớp học võ, rồi ước nguyện đó cũng được toại nguyện khi tôi được bước vào tiết học đầu tiên. Ngày đầu vào học tôi còn nhiều bỡ ngỡ không biết phải làm sao nhưng sự tận tình giúp đỡ của thầy, lời động viên mát dịu của các bạn đã giúp tôi thêm tự tin và theo dõi những động tác mà thầy đã dạy được tinh tế hơn và sự nhiệt tình của các bạn đồng môn với mình. Thầy đã chỉ dạy hết lòng bằng những kinh nghiệm từ những động tác khởi động cho đến những động tác từ tay chân đấm đá thật vững chắc. Thời gian từ lúc nhập học đã trôi qua gần 2 năm thật mau quá ! Trong thời gian trải qua bao năm tháng tôi bỗng nhận ra môn võ thuật Vovinam – Việt Võ Đạo đã ngấm vào trong xương máu của tôi.
Chúng tôi được học trên sân bằng đất, ở thôn quê tôi không được học ở môi trường đầy tiện nghi, tuy đơn sơ nhưng chứa chan tiếng cười và những giọt mồ hôi mà thầy trò chúng tôi vẫn say mê tập luyện, mặc dù trời mưa thắm ướt nhưng chúng tôi vẫn say mê tập luyện nhào lộn dưới những bùn lầy mà vẫn nỡ nụ cười với sự bày tỏ tinh thần yêu thích môn võ thuật, trong đêm trời mưa tầm tả thầy vẫn lặn lội từ xa vào để dạy chúng tôi những bài học mới, tôi thật quý với tấm lòng nhiệt tình của thầy. Nơi thôn quê hẻo lánh mà thầy vẫn dạy không ngại đường xa nhiệt tình tận tụy với công việc của mình, thầy đã cho tôi biết được từ Vovinam.
Đến một ngày tôi phải tấp nập với thi cử trong việc học tập, gia đình bắt tôi nghĩ học võ một thời gian để tập trung lo cho việc học của mình cho đến khi ngày thi cũng qua, trong lúc tôi đang ngồi dưới sân nhà tôi nhìn thấy những người bạn của mình mặc đồng phục Vovinam – Việt Võ Đạo đi qua, tôi cứ mãi nhìn cho đến khi các bạn khuất bóng mà đôi mắt tôi đỏ hoe, nước mắt cứ giàn dụa chảy ra, mẹ tôi bắt gặp nhiều tôi với đôi mắt ấu yếm lên tiếng: - Con cứ đi học đi! Tôi giả vờ như không biết - Học cái gì mẹ ? Mẹ tôi nỡ nụ cười ! - Học võ chứ học gì ? Trong lúc đó tôi như có cảm giác là mình như đang được ai đó cho một thứ gì quý giá, tôi đã được trở lại với sân học, với thầy, với bạn bè và đặc biệt là môn võ Vovinam. Tôi có thể học tập về những đòn thế mà thầy đã dạy lúc trước. Những ngày tháng vắng bóng nơi sân võ tôi vô cùng buồn bã và đơn côi không được tập luyện cùng với các bạn đồng môn, lúc vào học tôi được nghe những khẩu lệnh rất quen thuộc với tôi và đã thấm vào sương tủy của tôi từ những câu tục ngữ, khẩu lệnh của người thầy ngày nào đã dạy tôi vẫn còn khỏe mạnh và dứt khoát.
Môn võ thuật Vovinam – Việt Võ Đạo đã khắc sâu vào trí óc của tôi, khi nói đến môn võ Vovinam thì mọi người học võ ai ai cũng phải biết là Vovinam được sáng lập ra do cố võ sáng tổ Nguyễn Lộc và cố võ sư chưởng môn Lê Sáng. Người đã có công lao sáng lập và phát triển môn võ của người Việt Nam. Đồng thời cũng cho tôi có một sức khỏe tràn đầy nghị lực, sự mạnh mẽ xóa bỏ đi sự yếu ớt và còn giúp cho tôi thêm tự tin qua những ngày mà tôi biễu diễn hay thi đấu, võ thuật Vovinam – Việt Võ Đạo đã giúp tôi vượt qua sự thử thách của đời thường có thể bênh vực lẽ phải, tôn kính người trên với lòng nhân ái, trân trọng bản thân mình. Nhưng ta cũng phải biết rằng môn võ có thể giúp người khác chứ không phải dùng những gì đã học ra mà đem khoe khoang khiến người khác khinh ghét. Môn võ thuật Vovinam – Việt Võ Đạo giống như người bạn của tôi, người bạn mạnh mẽ bảo vệ tôi giúp tôi mạnh khỏe cường tráng để phát huy tinh hoa võ học của người dân tộc Việt Nam.
Tôi không biết thế nào có thể bày tỏ hết nỗi lòng của mình về Vovinam, nó đã thật sự ngắm vào trong da thịt của tôi, tôi sẽ cố gắng hết sức mình những việc làm nhỏ của mình để giữ gìn và phát huy phong trào Vovinam – Việt Võ Đạo. Môn sinh : Trần Thị Mỹ Duyên Vovinam Ấp Trung Thành – Xã Phi Thông – RG - KG
|