NỔI XUÂN
Trung Ðạo


Ôi tổ quốc bốn ngàn năm, Ôi tổ quốc
Khí anh linh chứng nguyện tất lòng son

Nước non nghìn dặm bôn ba
Thắm thía nhọc nhằn
Trăm nhớ ngàn thương
Nổi niềm sao u uẩn !
Nghe trong tim tiếng thép dội nghìn phương...

Ðêm nay chợt thức
Ý nghỉ đầy vơi
Quê hương 2 tiếng ngậm ngùi
Sư môn 2 tiếng vạn lời thét reo ...

Bạn đường ơi, đường ta đi gian khó
Nhưng chí cả không sờn
Hãy nắm chặt tay
Chen vai sát cánh
Chia sớt nhộc nhằn
Quyết tâm nhìn về đích tới
Mượn thời gian tô lại tấm Tin Yêu
Bạn buồn tôi cũng buồn theo
Tôi buồn, Bạn có mang nhiều nấu nung ? !...

Rồi hôm nay Xuân lại về trên đất khách
Nhưng đất khách chẳng thấy xuân
Thấy dòng lệ chảy
Thấy nổi gian truân
Thấy thương, thấy nhớ, bâng khuâng ....
Thấy dòng máu nóng lại vòng về Tim...

Trời thê lương hiu hắt
Ðất khách vẫn vô tình
Thương cho lắm kẻ phiêu linh
Sống đời vong quốc mặ tình nhởn nhơ !...

Ôi ! Bạn đường ơi ! hãy hỏi lại lóng Xuân - Ý Thép
Hỏi ngàn hoa ... Hỏi giá tuyết ....Hỏi sương rơi 
Hỏi kỹ lại ý muốn của người !
Lên đường vác kiếm rong chơi 
Hay là tìm kiếm cuộc đời vinh hoa ?!...

Nổi ngậm ngùi: đã bao lần dâng ánh mắt
Và tận đáy hồn: mấy độ chơi vơi !
Nhưng bàn tay tôi chưa đủ sức
Nhưng vòng tay bạn còn lơi 
Thét cho đất rời rung chuyển
Hởi Việt Nam, hởi Dân Tộc tôi ơi 
Ðất nước muốn gì ?... Tâm tư tất cả muốn gì ?
Mà sao chẵng ngẫng cao đầu nhìn Thiên Hạ
Lại vẫn ngại ngùng thụt lại đôi tay
Hoặc bon chen...hoạc kình chống mê say
Hoặc phó mặc cuộc đời cho năm tháng ...

Ôi bạn đường ơi !
Chân chưa vững, Nhưng chí chũng chưa sờn
Tay chưa Mạnh, nhưng lòng còn sắt son
Ðường gian truân tuyết giá
Nhưng Ta vẫn cô đơn
Trong tim Ta còn ngọn lửa Quê Hương
Ðốt cho Sáng đường tương lai bạn nhé...

Xuân về trên đất khách
Nổi niềm xuân rách máu chảy thành thơ
Ðông đi, Xuân đến mong chờ
Bước đường vong quốc bao giờ thấy Xuân?!...

 


 

..