|
|
Lể
Kỷ Niệm 16 năm thành lập Đoàn
Lân Sư Rồng Vovinam Phù Đổng
VOVINAM
PHÙ ĐỔNG QUẬN 6
Các
em thiếu nhi Phù Đổng biểu
diễn
Hoạt
cảnh Tây Du Ký
Phát
quà cho môn sinh nghèo
1.
VÀI HÀNG GHI NHẬN VỀ BUỔI
LỄ KỸ NIỆM 16 NĂM THÀNH
LẬP
ĐOÀN LÂN SƯ RỒNG PHỦ ĐỔNG -
VOVINAM QUẬN 6.
BinhSi_Phu
Dong.
Ngay
từ lúc 3
giờ chiều ngày 24 tháng 10
năm 2005, công việc tổ chức cho
kỷ niệm lần thứ 16 năm thành
lập đoàn Lân Sư Rồng Phù Đổng
của Vovinam Quận 6 diễn ra rất náo
nhiệt, tất cả thành viên mới cũng
như củ tề tựu đông đảo và
rất sớm để lo trang trí sân
khấu và sửa soạn trang phục.,
lo sắp đặt dụng dụ cho việc
biểu diễn.
Mỗi
người một công việc, chạy
tới chạy lui đôn đáo lo sắp đặt
mọi thứ, đến 5 giờ chiều,
tất cả mọi thứ chuẩn bị cho
buổi biểu diễn đều xong,
Các phụ huynh , các đại
biểu của môn sinh cũng đã đến
đông đủ.
Mở
đầu chương trình, huấn luyện
viên Hoàng đai II
Nguyễn Thanh Bình nói lên ý
nghĩa buổi lễ, Sau đó là hồi
trống trận 16 cái tượng trưng
cho 16 năm thành lập đoàn Lân Sư
Rồng Phù Đổng đánh vang lên để
khai mạc buổi lễ
Cắc
Cắc Cắc Tùng Tùng Tùng ….
Song
song với dàn trống hồi, ban kèn
đồng cũng thổi lên những khúc
nhạc vui tươi để chào mừng cho
buổi lể kỷ niệm
Sau
những tiếng trống trận và
tiếng kèn chấm dứt là phần nói
chuyện của võ sư Lê Đình Phước,
đoàn Trưởng đoàn Lân Sư Rồng
Phù Đổng.
Kế
tiếp là chương trình biểu diễn
của các em môn sinh:
-
Đầu tiên là
phần biểu diễn của lớp
tự vệ với các phản đòn của
chương trình tự vệ,
-
Rồi lần lượt từng lớp
ra biểu diễn những bài của
lớp mình đã học được trong
thời gian qua.
-
Đặc biệt là lớp của
Huấn Luyện Viên Dương Minh Sang
đ4 làm cho mọi người chú ý và
thưởn thức vì các em
thiếu nhi tuổi từ 5 đến 6
tuổi diễn bài tứ đấu rất hay
và xuất sắc không thể ngờ được,
không biết là do thầy dạy giỏi
hay là các em thông minh mà khi
đánh biễu diẽn
thông suốt không quên bài,
đánh rất nhịp nhàng, ai cũng
vổ tay tán thưởng và khen ngợi
các em vì không ngờ các em nhỏ
như vậy mà đánh, đá rất tốt
.
-
Xen kẻ là những bài biểu
diễn của những huấn luyện viên
trong câu lạc bộ Phù Đổng,
những bài như:
Quyền, Tứ Đấu,
Đòn Chân…
-
Một bài độc đáo với
tựa đề: Di Hành Đã Sơn Tặc do
huấn luyện viên Nguyễn Thanh Bình
đóng vai chính, một mình HLV Bình
đấu với ba sơn tặc.
-
Bài Tự Vệ Nữ do nữ
huấn luyện Viên Nguyễn Hồng
Loan và Phan Thiếu Phước Lộc
biểu diễn.
-
Phần quan trọng trong buổi
lễ là
hoạt cảnh Tây Du Ký kể
về việc Tam Tạng đi thỉnh kinh
gặp nhiều gian lao trắc trở, Đoàn
Phù Đổng diễn tuồng nầy có
ngụ ý nói lên tâm sự của Đoàn
Phù Đổng cũng gian nan và vất
vả như thầy trò Đường Tăng. Đầu tiên là Tề Thiên (do bạn Chí Trường biểu
diễn) bị nhốt trong một cái núi,
Đường Tăng (do bạn Lâm Chí
Thanh biểu diễn) tới cứu thoát
và hai thầy trò lên đường đi
thỉnh kinh, giữa đường gặp
một con Rồng,
Tề Thiên ra đánh với
Rồng và con Rồng ấy biến thành
một con người đó là Tam Thái
Tử con trai của Long Vương (do
bạn Minh Sang biểu diễn) vậy là
Tề Thiên đánh với Tam Thái Tử,
TamThái tử thua biến thành con
ngựa (do Hoàng Hùng biểu diễn)
Đường Tăng thu phục con ngựa
tiếp tục lên đường đi
thỉnh kinh. giữa đường lại
gặp Trư Bát Giới (do Đang Quang
Thanh Đồng biểu diễn) đang
ghẹo cô gái ( Do Nguyễn Hồng
Loan biểu diễn) thì Tề Thiên
xuất hiện đánh với Bát Giới và
Đường Tăng lại thu phục thêm
một đệ tử cùng nhau lên đường
đi thỉnh kinh.. Đến một khúc sông
nước chảy cuồn cuộn thì gặp
Sa Tăng (do bạn Đặng Chí Hiếu
biểu diễn), Bát Giới ra đánh
với Sa Tăng, bi thua, Tề Thiên
lại nhảy ra đánh thắng và đường
Tăng lại thu phục được Sa Tăng
cùng nhau lên đường đi thỉnh
kinh.
Một ngày kia lại gặp con yêu
quái (do bạn Thạch diễn) chận
đường, con yêu quái nầy rất
dữ và tài giỏi nên Trư Bát
Giới, và Sa Tăng ra đánh đều
thua, Tề Thiên phải họp sức đánh
một hồi lâu mới đánh lui được
con quỷ.
Xong cả đoàn người tiếp
tục lên đường đi thỉnh kinh…
Buổi
biểu diễn rất thành công, người
ta xem rất đông và vổ tay tán thưởng
cũng hơi nhiều, Sau buổi biểu
diễn các môn sinh đều thắm
mệt, vì phải dọn dẹp dung cụ,
nhưng ai cũng đều vui vẻ và
mừng vì trời không mưa, vì tụi
em biểu diễn ngoài trời . Đặc
Biệt là anh Phước, vừa diễn
xong anh Phước la lên:
-
Trời!
hên quá không có mưa !
Qua
buổi biểu diễn nầy, chúng em
thấy thành công rất nhiều:
-
Về mặt kỷ thuật:
Đòn thế và sự diễn tả
của các môn sinh rất là tiến
bộ và xuất sắc.
-
Về mặt phát triển thì đã
đánh lên một tiếng nói vang lên
cho phụ huynh và thân hữu biết
về sự lớn mạnh của đoàn Lân
Sư Rồng Phù Đổng và cũng cho người
ta biết thêm về phái võ Vovinam là
một phái võ của người Việt
Nam.
Cắc
Cà Lắc Cắc Cắc Tùng Xèng
BinhSi_Phu
Dong.
2. BÀI NÓI CHUYỆN
CỦA VÕ SƯ LÊ ĐÌNH PHƯỚC.
24/10/1989 - 24/ 10/2005
...Ngày này, cách đây 16 năm CLB
VoViam-Đoàn Lân sư rồng Phù Đổng
quận 6 được hình thành. Trải
qua bao khó khăn, một chặng đường
dài đầy gian khó và thử thách,
CLB-Đoàn Lân ngày một trưởng thành
và phát triển....
Cách đây,
5840 ngày, lúc đó chỉ có vài em
học võ đầu tiên, rồi vài
chục người sau học võ là tập
múa Lân, Rồi đi diễn Lân, áo đồng
phục thì đen đúa, toàn là đi chân
đất, đứa nào giàu lắm thì
được mang giày bata, dụng cụ Lân
thì chỉ có 1 đầu lân to đùng,
1 đầu lân nhỏ xíu, với tấm lưng
bằng vãi treo băngrol, vá chằng
chịt...Trống Lân còn thảm hơn,
nó to hơn cái thùng thiếc chứa nước
1 chút, da trống thì mỏng mỗi
lần đem ra sử dụng đều phải
trét 1 lớp sáp đèn cầy dày cả
mấy phân để bảo vệ mặt
trống...Ấy vậy mà Đội lân Phù
Đổng cũng nổi đình nổi đám
suốt mấy năm trời, hàng chục
tờ báo liên tục đăng tin khen
ngợi...Thế là hàng chục đàn
anh, các băng nhóm ...có tiếng...
khu vực chợ Rau,Cầu đò,Xóm
Miễu, Xóm Chùa,Xóm Giếng,Xóm
Chổi, Xóm người Chăm hẻm 45,
Khu Mã Lạng, Lò Gốm... lần lượt
đầu quân , thuần phục xin làm
đệ tử của Lớp võ và Đội lân
Phù Đổng... Cứ thế mà tiến lên,
bao nhiêu khổ cực đè nặng nhưng
vẫn cứ tiến bước, có những lúc
đi múa lân đói bụng, uống nước
thay cơm để rồi đi tiêu toàn là
nước lả ...Có những năm đi múa
ở dưới tỉnh, đến cả Cao Lãnh
- Đồng Tháp, đến 11, 12giờ
khuya về , tổng kết chỉ vỏn
vẹn 5000 đ , trong bụng toàn là nước
lả, về đến nhà thì tất cả
nằm bất động, như xếp cá mòi
trên xe, lúc đó chỉ có A. Phước
và 1, 2 anh lớn là còn tỉnh táo
, các anh nhẹ nhàng bế từng em vào
trong phòng để các em tiếp tục
giấc ngủ khuôn mặt các đen
sạm, bụi bặm nhưng đứa nào cũng
đẹp, có đứa ngủ còn mĩm cười
,có đứa miệng nhai nhóp nhép nước
miếng chảy tùm lum, rồi cũng có
đứa khoa tay múa chân trong giấc
ngũ chắc có lẽ tụi nó đang
thấy lân leo cây ăn cả dây
tiền dài rồi ăn bửa cơm no nê
Rồi cũng có đứa nước mắt
chảy ràn rụa, thút thít, ú ớ mê
sảng .. Chắc có lẻ trong mơ
tụi nó thấy không có treo tiền
cho Lân ăn và nhịn đói nửa !
Còn hoàn
cảnh của từng thành viên của
Đội Lân thì bất hạnh cũng y như
Đội Lân , đứa nào đều cũng có
hoàn cảnh gia đình đặc biệt
hết lớp thành viên củ này đến
lớp thành viên mới , đứa nào cũng
đem cái khổ cái khó vô trong đội
Lân Đôi Lân trở thành cái bể
chứa khổ khổng lồ, nó chưá hàng
chục, hàng trăm mảnh đời khốn
khó đang ngụp lặn , để tìm
niềm an ủi, động viên qua
tiếng trống múa lân , tiếng cười
rôn rã của những buổi múa Lân
Quá khứ,
những kỷ niệm mãi mãi không bao
giờ phai. Cái khó khăn, khổ cực
cứ đeo bám day dẳng tưởng
chừng không bao giờ dứt đối
với Đội Lân Phù Đổng mang
tiếng Con Nhà Nghèo này ! Aáy
vậy mà nó vẫn sống , vẫn tồn
tại và đi lên Bao nhiêu tiếng cười
là bấy nhiêu tiếng khóc ! Đời
là khổ như vậy ! Có những đứa
thấy đội Lân Khổ quá ' nhìn
anh Phước hỏi thẳng : Chừng nào
mình hết khổ, mình giống như Đoàn
LânNhơn Nghĩa, Hằng Anh Đường !
Có lẻ chỉ khi anh Phước chết
thì sẽ hết khổ ! Có đứa
hiểu ra thì sẽ bật cười mếu
: Anh Phước chết Đoàn lân giải
tán thế là không ai khổ hoặc
anh Phước chết sẽ không còn day
dứt chứng kiến nổi khổ .
Thật ra anh em mình cũng rất
giỏi rất có tài nhưng không có
tiền, không gặp thời thế đành
chịu ! Chỉ còn đợi ông trời '
mà thôi !
Song cũng không
phải mọi thành viên nào cũng có
thể kiên định , đương đầu
với những khó khăn, Hàng năm đều
có những người đã bỏ cuộc,
dừng cuộc chơi nữa chừng ! , nói
hơi qúa đáng là họ là những
kẻ hèn nhát Họ không đủ dũng
khí và bản lĩnh , xứng đáng đứng
vào hàng ngũ của những Chàng
trai Phù Đổng. Họ đang là
những con thiêu thân đang sa vào
những cuộc đua chơi bất tận để
rồi đáp xuống những vũng bùn
tội lổi rác rưởi. Vâng ! tuổi
thanh xuân, tuổi để cống hiến
của họ đã biến mất trong
những thân xác tàn tạ và tinh
thần rệu rã .
Về phần chúng
ta, chắc chắn 1 điều rằng không
thể chấp nhận những kẻ đào
ngũ và hèn nhát. Dù cho họ có
thật nhiều tài, năng khiếu nổi
trội đi nửa, nhưng phẩm chất
họ không đủ để thuyết phục
chúng ta chấp nhận. Đau
đớn lắm, khó khăn lắm ! Xót xa lắm khi chúng ta phải từ
bỏ họ, giống như ta cắt bỏ 1
phần thân thể của chúng ta vậy
!
CLB VoViNam Phù
Đổng đã đi được 5840 ngày ,
mỗi ngày là 1 thử thách, mỗi ngày
trong mỗi thành viên Phù Đổng chúng
ta đều có 1 ngọn lửa, ngọn
lửa của tuổi trẻ, ngọn lửa
của lòng nhiệt huyết , ngọn
lửa tinh thần của mỗi thành viên
Phù Đổng được hun đúc,trui rèn
qua luyện tập với ý chí vươn lên
.
Với ngọn
lửa trong tim,ngọn lửa nồng nàn.Ngọn
lửa của những thành viên Phù Đổng
biết Sống : - Sống cho mình,sống
có ích cho gia đình ,cho xã hội.
Mọi cái rồi
sẽ đi qua, song ngọn lửa trong trái
tim của mỗi người sẽ chá, sẽ
sáng mã, nó sẽ là ngọn lửa vĩnh
cửu cho những ai có trách niệm
với tập thể mái nhà chung Phù
Đổng và phải biết sống vì
mọi người.
VS.
Lê Đình Phước
3.
TÂM SỰ CỦA HUẤN
LUYỆN VI ÊN
NGUYỄN HỒNG LOAN:
Chỉ
còn một đêm nữa sinh nhật lần
thứ 16 của đội Lân Phu đổng
ra đời và từng bước trưởng
thành.
Vào những năm đầu tiên thành
lập biết bao nhiêu thử thách và
con đường đi lên đầy gian truân
và khổ cực, nhưng không lúc nào
người Thầy, người Anh của chúng
em than vản hay bỏ cuộc, vẫn
vận động lo lắng suốt 16 năm
trời ròng rả.
Từ
năm 1989 Đội Lân Phù Đổng ra đời,
lúc đó em cũng chưa biết gì và
cũng không biết nơi nầy có
những ai, khi lớn lên em đi học
võ, chính nơi đây đã cho em sức
khỏe và niềm vui mà em không có
ở gia đình.
Dù em chỉ mới là thành viên
được 5 năm nhưng trong 5 năm đó
em và tất cả các bạn đã cảm
nhận được sự lo lắng, thương
yêu của một người thầy, người
anh đã hết lòng với công việc
và với tất cả chúng em.
Cũng
chính nơi đây, là mái nhà thân
thương, trong mái ấm nầy đầy
dẫy những tiếng reo hò lúc
luyện tập và những tiếng cười
của các anh và các bạn cùng các
em nhỏ.
Em cũng như các bạn luôn
nghĩ không biết vào những năm đầu
thành lập chắc gặp nhiều trở
ngại và khó khăn lắm. Từ hai bàn
tay trắng mà người Anh của chúng
em đã tạo dựng nên một mái nhà,
một nơi luyện tập vững chải trong suốt 16 năm qua.
Em còn nhớ lúc em mới vào
học võ thì đội lân còn gặp
nhiều khó khăn lắm, từ chổ
luyện tập cho đến tất cả.
Nhưng không vì lẽ đó mà
người Anh của chúng em chấp
nhận buông xuôi.
Có
những người là thành viên
của đội cũng có một mái ấm
gia đình thật sự và cũng có
những người em người ban không
có cha hay mất mẹ từ thưở
nhỏ. Chính vì lẽ đó người Anh
của chúng em luôn lo lắng quan tâm
đến những ngườik bạn nhỏ có
hoàn cảnh đặc biệt, nhưng không
chỉ riêng những người bạn ấy
mà tất cả các em cũng được
sự lo lắng. Gần một nữa đội lân đều có mái ấm gia đình
thật sự, có đẩy 0dủ cha mẹ
anh chị em, trong khi đó còn
những bạn đã mất cha từ nhỏ
mà không có anh chị em gì cả, mà
chỉ sống cùng với mẹ.
Người mẹ ấy đã nuôi con
mình ăn học và người ấy chỉ
biết cậm cuội cả ngày để nuôi
người con ăn học cho đến nơi
đến chốn, và người mẹ ấy
chỉ mong con mình sau nầy khi trưởng
thành sẽ là một thành niên
tốt.
Những cậu bé ấy có thể nói:
Lúc đến mái nhà nầy
luyện tập thì sẽ rất vui khi
nghe thấy những tiếng ồn ào
với những giọt mồ hôi tuôn rơi
trên áo… Nhưng khi về đến nhà
chắc chắn buồn lắm khi không có
cha hay anh chị em gì cả mà chỉ
có một
mình cùng với mẹ sống
trong ngôi nhà nhỏ hẹp củ ngày
qua ngày.
Người
mà em đang nhắc đến là em Lâm
Chí Thành sanh năm 1990 là thành viên
của phù Đổng, lúc em vào đoàn
lân em còn rất nhỏ mới học là
học sinh cấp 1, vậy mà bây giờ
là học sinh cấp 3 rồi, thắm thoát
đã là 5 năm rồi thời gian trôi
qua nhanh quá.
Không
chỉ riêng Chí Thành mà còn có
bạn Chí Trường là thành viên
mới đây, nhưng người bạn ấy
có thể nói có một vai trò rất
quan trọng trong gia đình, là một
người con trai mới 17 tuổi đầu
đã phải đóng vai trò là một người
đàn ông đầy trọng trách trong
gia đình, nhưng không bao giờ em
nghe cậu ấy than vản gì cả, dù
là mệt lã cả ngày.
Cứ tờ mờ sáng là Trường
đã phải chở mẹ đi ra chợ
lấy thịt về, rồi bạn ấy còn
ra chợ phụ giúp mẹ, nhưng chí
Trường còn có cha lẫn mẹ, anh
chị cũng đở buồn hơn Chí Thành
vì gia đình cũng khá đầy đủ,
em còn nhớ lúc bạn ấy mới vào
học võ lúc đó là cậu học sinh
cấp 3 nhưng ăn chơi lêu lỏng
vậy mà bây giờ đã trở thành
một người con biết lo tất cả
mọi việc và giúp đở gia đình
và cũng là một thành viên giỏi
trong đội nữa.
Nhân dịp sinh nhật năm nay, em
muốn nói lên tất cả cho những
thành viên còn lại hảy trân
trọng gia đình và hảy trân
trọng mái nhà thứ 2 của tất
cả chúng ta.
Trong vòng 16 năm người Thầy
của chúng em đã phải đương đầu
với tất cả những khó khăn và
nhiều thử thách, nhưng người
Anh của chúng em đã không nản chí
hay than thở một đều gì cả, dù
chỉ một lời nói và cứ mãi
cố gắng để
giữ được mái ấm gia đình
nầ, nhưng cũng có những người
cũng đã bị sự cám dỗ ra đi không
bao giờ hối tiếc.
Nhưng đã để lại biết
bao hối tiếc cho người Anh nầy.
Và
cũng gần một tháng nay, tất cả
chúng em đã cố gắng luyện tập
cho các môn sinh những bài biểu
diễn để chúc mừng Câu Lạc
Bộ VOVINAM PHÙ ĐỔNG 16 NĂM THÀNH
LẬP.
Không chỉ riêng các em nhỏ
mà tất cả chúng em cũng đã
luyện tập những bải biểu
diễn như:
Tứ Đấu, Đòn Chân, Nữ
tự vệ, Đa luyện tay không,
Trống Hội Chào Mừng, Tây Du Ký…Bài
Tây Du Ký nói lên sự gian nan
khổ cực suốt chặng đường đi
mà người Thầy và các anh chị
đi trước đã tạo dựng nên và
suốt thời gian đó biết bao gian
khổ, nhưng vẫn tiếp bước
những
chặn đường
còn lại…
Ngày lễ kỷ niệm là ngày hạnh
phúc và thiêng liêng nhất trong
mọi thành viên khi được trưởng
thành từng giờ từng ngày trong mái
ấm gia đình thân thương của
tất cả chúng em.
Em mong nhân dịp sinh nhật lần
nầy mà còn nhiều lần hơn thế
nữa, để cho tất cả các thế
hệ sau nầy ai cũng biết đến và
được sống trong máinhà thân thương
nầy, và em càng mong các bạn còn
đang sinh hoạt tại đây sẽ cố
gắng hơn, khắc phục mình hơn
trong cuộc sống cũng như trong xã
hội, đừng để mọi sự cám
dỗ mà đánh mất tương lai, em
mong các anh cùng các bạn sẽ cố
gắng đi hết những con đường dài
cùng người Thầy, người Anh
của tất cả chúng ta, mãi mãi và
mãi mãi…
HLV.
Nguyễn Hồng Loan.
4. CẢM NGHĨ
CỦA THÀNH_VIÊN_PHÙ _ĐỔNG
Có thê nói Đoàn Lân Sư Rồng Phù
Đổng là một mái ấm tinh thương,
cho những người khổ cực.
Anh Phước vẫn thường nói:
-
Có lẽ anh mà trúng số thì
anh không để các em khổ đâu.
Cái
đó Là một tương lai có lẽ sẽ
lâu lắm mới có.
Nhưng đã 16 năm qua Phù Đổng
dù có gian nan thử thách nhưng không
có ai bỏ cuộc.
Phải vượt qua cái gian nan
đó để đến thành công.
Rất nhiều khó
kihăn nhưng không thể nào làm
nản lòng những thành viên Phù Đổng.
không những duy nhất bạn Chí Thành
mà có rất nhiều bạn nữa cũng
chịu một cuộc đời giống như
bạn Thành.
Mỗi thành viên Phù đồng là
một số phận khác nhau, một
cuộc đời khác nhau, Nhưng họ có
một thứ giống nhau là : Mái Nhà
Phù Đổng.
Mong
sao Phù Đổng mãi mãi là Phù Đổng,
không những sinh nhật lần thứ
16 mà sẽ có lần thứ 17, 18 –
25 – 30 và nhiều nhiều hơn
nữa…
PHÙ ĐỔNG MÃI
MÃI KHÔNG BAO GIỜ PHAI TRONG LÒNG
MỌI NGƯỜI - MỌI THÀNH VIÊN
CỦA PHÙ ĐỒNG.
|
|