BÌNH THỜI CÓ ĐỢI TA KHÔNG ?!..
Thơ Trung Đạo


Đạo nghĩa chưa sáng tỏ
Giáo lệnh phải lu mờ !
Than ôi! Kẻ Sĩ tâm cơ
Tìm đâu ra được trước giờ góp công ?!..

Rồng mây chưa gặp lúc
Quay bước dựng rừng tùng
Sáng chiều mang thao thức
Tâm sự với sương trong
Kiếm - Thư nữa gánh bên lòng
Đời không phận sự, vô công – ích gì!
Chi bằng lẳng lặng mà đi
Bình tâm - định chí – kiên trì - vững tin!!

Mấy mươi năm trời trôi qua trong thoáng chốc
Cuộc đời như gió lốc … dâu bể đổi dời…
Niên thiếu mơ thư- kiếm giúp đời
Nay thời cơ đã hiện bừng trong ánh mắt
Càng gian truân – bão táp
Càng son sắt - kiên cường
SỨC chưa dùng: LỰC MẠNH !
Đồ thư cắp nách … thanh thản mà đi…

Mấy mươi năm trời trôi qua như sóng bể
Rì rầm vổ nhịp, cuồn cuộn triều dâng
Nhờ Sư Môn nung đúc tấm tinh thần
Ơn Thầy Tổ cao thâm vòi vọi !!
Đường trần mỏi mê, đuốc thiêng bừng chói lọi
TIM TỪ nữa mảnh, chứa cả trùng dương
TAY THÉP bao năm, vẹt đường bão tố
Giờ trung quyết .. mang ÂN TÌNH ra thi thố!!

Hơn nữa đời người học hỏi 
Học từ câu nói --- Ba Mẹ .. à ơi
Ơn Mẹ Cha sánh tợ biển trời
Câu Hiếu Nghĩa, quãng đời cam lỗi đạo!
Cha dạy: TRUNG là gốc!
Mẹ dạy: NGHĨA làm đầu!
Câu HIẾU TỪ, tuy nghĩa lý cao sâu
Trước tất cả, nhưng đặt sau TRUNG NGHĨA!
Cơn Quốc nan, lời Cha càng thấm thía
Buổi Môn Suy, lời Mẹ càng mênh mông!
Quyết giữ tròn … theo từng bước non sông !

Mấy mươi năm trời, trí đời BIẾT hiểu
Biết tìm lý tưởng để hướng cuộc đời
Biết mài gươm - luyện thép
Biết chọn đất - trồng cây
Biết ngắm chiêu dương bừng rực ban mai
Biết ngắm tà dương lặng lờ khuất bóng…
Biết ngắm sao hôm sáng lạng
Biết ngắm vầng trăng đủng đỉnh lên đồi
Biết ngắm sao mai xuất hiện mĩm cười
Biết ngắm hoa ngàn reo trước gió
Biết ngắm mạ non hít từng hơi thở
Biết ngắm lúa vàng trỉu hạt.. đơm bông
Biết ngắm mây trôi bàng bạc mênh mông 
Biết ngắm núi rừng điệp trùng vươn vượt
Biết ngắm biển sâu kết ước, nổi sóng reo hò
Biết ngắm dòng sông lơ lững chiếc đò
Đưa viễn khách sang bờ đến bến…

Ôi ! mấy mươi năm trời, thoạt đi thoạt đến
CƯƠNG NHU PHỐI TRIỂN, tiến thoái nhịp nhàng
Chí bình sinh mở rộng kết đoàn
Cơ vung vẫy đôi lần thêm phất chí !
Ngặt vì:
Giữa cơn Quốc Nạn, giáo lệnh phải lu mờ
Giữa buổi Môn Suy, đạo nghĩa đành cam giữ bóng !
Và phải chăng:
Đất lành chưa gặp, thời vận muốn thử người 
Nghĩa cả lớn lao, phải đợi chờ người tâm chí ?!..

Nay giữa buổi xuân về, nguồn thiêng khơi ý
Ghi lại mấy đoạn BÌNH THỜI !
Nhủ lòng ta và cũng để giúp cho đời
Thêm hiểu thấu VẦNG TRĂNG THIÊNG ĐẠO LÝ !
Vầng trăng cao ý vị
Thúc giục chí bình thời !
THỜI là thời thế, thời trời
BÌNH là biến đổi thế thời – nhân tâm
Muốn lập đức, phải rèn công
Muốn xoay cục diện, phải thông đạo trời ..
ĐẠO TRỜI lại ẩn trong người
Thành ta trước cuộc Bình Thời: - Bình Tâm!
THỜI sanh cũng bởi do tâm
TÂM không ổn định, ĐẠO không lộ hình
Nhắn cho kẻ dựng bình sinh
Muốn tôn đạo nghĩa, phải bình tâm tư !!.

Xuân về không tiếng pháo
Lặng lẽ ít dòng thơ
Kính xin ân đức Đại Từ
Hoàng Thiên minh chứng lời như sắt đồng !
Kính cầu khí tượng Núi Sông
Đại Linh Quốc Tổ nghĩa công trợ phù !
Bình thời, tâm nguyện trăng thu
Bao nhiêu năm trước vân vu trở về
Tiếp giáo lệnh, lãnh lời thề
Dù bao trắc trở, chẳng nề lao lung
Kính cầu Sáng Tổ Đại Hùng
Ban ân soi đuốc, khai thông bước đường
Năm châu vẹn bước Xiển Dương
Bình thời gặp buổi thuận buồm ra khơi …