Hoài Xuân Đất Khách
Thơ Trung Đao



Quảy gánh đường xa đã bao năm
Quằn vai nhưng vững trước thăng trầm
Bao phen không ngại trò dâu bể
Đường dốc, thênh thang chẳng ngại ngần
Chỉ luống bâng khuâng câu Hiếu Nghĩa
Và thương dân tộc lắm gian truân
Xuân về lại thấy hoa mai nỡ
Trạnh cảm miên man hạ mấy lần...

Mấy vần cảm khái tặng Trời Đông
Tặng bạn tâm giao một tấc lòng
Tặng khắp dân tình men thế sự
Bao giờ nắng đẹp ấm non sông?
Vầng trăng đạo lý soi tâm chí
Ánh thép trong bao vẫn lặng nằm!
Yên tĩnh chứa chan trời sấm sét
Xuân ơi!, cho gởi ít hồn xuân !!!...

Xuân ơi, cho gởi ít hồn xuân
Cho chí Trường Sơn vững sắt đồng !
Cho tiếng căm hờn kinh khiếp giặc
Cho lời văn đức định non sông
Ngày mai trỡ gót về quê cũ
Lên đỉnh Trường Sơn ngắm biển Đông
Ai đón xuân sang bằng pháo tết
Riêng ta lặng nhóm lửa đồng tâm...