Trăng Xuân Hoài Cảm
Thơ Trung Đao




Trăng lên đủng đỉnh giữa trời
Đường khuya viễn khách đầy vơi nổi niềm !...
Trăng khuya đủng đỉnh dật dờ
Đường khuya lữ khách thẩn thờ bước đi
Lung linh hồn nước đâu đây
Ngẩng cao vầng trán vơi đầy ước mơ
Hỏi trăng, trăng vẫn lặng lờ
Hỏi người, người thấy tiêu sơ cả hồn !
Mười năm lưu lạc tha hương
Bao giờ trương rộng cánh buồm bể Đông
Cho ngày trỡ lại xuôi dòng
Thời gian đẹp mái bềnh bồng tóc sương...