Thơ Trần Việt


Về Nguồn

“Ta về ta tắm ao ta
Dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn”
Võ nào bằng võ dân tộc Việt,
Đạo nào hơn đạo của giống nòi.
Ơn Người gom tụ tinh hoa,
Lưu truyền hậu thế rèn thân giúp đời.

Hởi ai máu đỏ da vàng,
Cùng nhau chung sức dựng nhà Việt Nam.
Trước là cách mạng tâm thân,
Bỏ đi hiềm khích tị hiềm nhỏ nhen.
Giúp mình, cùng bạn tiến lên,
Trau dồi Võ Đạo sánh cùng tài cao.
Kế là rèn luyện tấm thân
Đá mềm chân cứng hiên ngang dựng đời.

“Bàn tay thép và trái tim từ ái”
Quyết dựng xây thế hệ Việt huy hoàng
Để từ đó cuối chân trời bừng sáng
Một Việt Nam sáng lạng oai hùng
Để mai đây vang khắp bốn phương trời,
Kiêu hãnh mãi giống con Rồng cháu Lạc


Tran Viet
Mùa giỗ Tổ 2005

********************

Mầu áo Xanh

Tôi yêu mầu áo xanh
Yêu tấm tình huynh đệ
Yêu nghĩa trợ một nhà
Yêu cùng chung lý tưởng
Vun đắp mộng ngày xanh

Tôi mơ ngày áo xanh
Đẹp như bầu trời xanh
Bao la như biển xanh
Toả lan khắp địa cầu
Một nhà giai huynh đệ

Tôi vẫn mặc áo xanh
Đi rải hạt giống xanh
Lên những mái đầu xanh
Chờ đón ngày xuân tới
Nẩy mọc những chồi xanh

Tôi tin những mầm xanh
Đã nhuộm kỹ mầu xanh
Sẽ là những cây xanh
Bao phủ địa cầu xanh
Một thế hệ thật xanh.

Kính tặng cô Cẩm Bình và tất cả những môn sinh Vovinam đã và đang tiếp nối bước chân của tiền nhân.

********************

Cha con


Ngày xưa con hay thường hỏi
Sắp nghỉ hè ba có nghỉ không?
Tủm tỉm cười ba trả lời “không”
Con thắc mắc sao hãng chi kì thế.
Ba xoa đầu đâu có kì đâu.
Con ấm ức sao ba làm nhiều quá.
Ba vỗ về để mua bánh con ăn.
Con hờn dỗi thôi ba đừng mua bánh,
Nghỉ ở nhà để dắt bé dạo quanh
Ba gật gù ừ thì không mua bánh,
Nhưng không tiền thì không thể dạo quanh.
Con hỏi nhanh sao mình không đi bấm máy.
Ba cười dòn là phải bỏ tiền vô.
Thôi mau lên leo lên lưng ba cõng.
Chạy vòng quanh cha con té lăn đùng.
Con rúc đầu trong ngực cha say giấc.
Cha miên man suy tính mộng mai này.
Cha ước mãi làm ngựa ô con cỡi,
Chở con đi cho đến cuối cuộc đời.
Giờ con hiểu tình cha thật êm ấm,
Như vầng mây, như thảm cỏ xanh rờn,
Con nhẹ bước thênh thang đời tươi sáng.

Tran Viet
Father’s day 2005

Câu chuyện hè năm ngoái khi tôi dẫn các con đến một quê nghèo ở Nam Mỹ, để các em hiểu được giá trị những gì đang có

********************

Bài học vỡ lòng

Hôm nay cha dẫn các con
Đi du ngoạn một nơi ngoài Mỹ quốc.
Thật là thú vị khi được đi xa,
Để các con mở rộng tầm mắt.
Thấy những điều các con chưa từng thấy,
Và khó tin khi nghe kể những ngày qua.

*****
Con ngỡ ngàng khi vừa chợt thấy,
Những trẻ nghèo đi hành khất kiếm ăn,
Mặt lem luốc áo quần xốc xếch.
Niềm đau xót đã làm con bật khóc.
Khi hai trẻ nghèo chia xẻ ngụm nước dư,
Trong lon Coke các con vừa liệng bỏ.
Tít xa xa là những túp nhà,
Ghép thô sơ bằng ván thùng cũ rách.
Dăm đứa trẻ đang lang thang lục bới,
Mặt héo sầu như sương phủ mùa thu..
Cạnh chân cầu người đàn bà cho con bú,
Ngửa tay cầu giúp đỡ của người qua.
Thật sung sướng khi nghe con hỏi nhỏ,
Có thể nào con cho họ được không ba?
*****
Từ dạo ấy khi trở về từ cuộc (trip)
Con thường ưu tư trong những bữa cơm chiều,
Hoặc những sáng khi rời nhà đến lớp.
Con tự mãn đời mình nhiều may mắn
Bớt dỗi hờn,đòi hỏi hoặc chê bai.
Con học được thế nào là chia sớt,
Biết yêu thương, trân quý cuộc đời.
Cám ơn trời ban con được diễm phước
Được sanh ra được vui sống an hoà,
Trên quê hương đất nước phồn hoa.

Trần Việt

********************

Lời mẹ ví cây tre

“Gió đưa ngọn trúc la đà”
Lời ru mẹ hát nhớ hoài trong tâm.
Tập con từ thuở lọt lòng,
Thanh cao, đơn giản như là cây tre.
Dẫu đời xảo trá điêu ngoa,
Ngoài ngay trong thẳng không lừa gạt ai.
Nhớ đừng tập thói loanh quanh,
Về nhà dối mẹ qua cầu gió bay.
Mai này khi đã thành danh,
Càng cao danh phận càng khiêm tốn nhiều.
Tựa như tre mọc quanh làng,
Càng cao càng cúi thấp chiều gió đưa.
Mặc đời bão táp phong ba,
Càng xanh càng lớn sau lần mưa to.
Con ơi sống ở trên đời,
Ráng sao không để thẹn cùng núi sông.
Chớ màng dãi nắng dầm sương,
Trai tài cung kiếm nước non nặng thề.
Hoặc là kinh sử đêm thâu,
Nữ nghiên bút mực tô hồng nước non.
Làm người trong cõi trần gian,
Tài năng, đức hạnh sắc son vẹn toàn.
Uốn con như thể uốn tre,
Nên người hữu dụng mát lòng mẹ cha.

Trần Việt

********************

Cha Tôi

Cha tôi đẹp nhất trên đời,
Mắt người luôn thẳng dõi nhìn bước tôi.
Từ khi chập chững vành nôi,
Bây giờ vẫn thế không hề lãng xa.
Ngày xưa khi thuở còn thơ,
Sáng chiều hai buổi cha đưa đến trường,
Ngồi sau xe đạp cha khuyên
Đến trường ngoan ngoãn vâng lời thầy cô.
Cha thường kể chuyện xa xưa,
Nghèo không sách học theo trâu ra đồng
Hợp cùng lũ bạn trong thôn,
Truyền nhau cửa miệng ê a học vần
Đời cha chỉ một ước mong,
Đời con đèn sách sướng thân nhẹ đời.
Cha tôi luôn miệng dặn dò,
Ngày tôi từ giã mái nhà ấm êm.
Ra đời cố gắng vươn lên
Bước đi chững chạc nẻo đời bấp bênh
Sống sao đúng đạo làm người
Nghèo hèn vẫn sạch, rách lề vẫn thơm
Cha tôi nay tuổi đã già,
Mắt mờ, chân chậm, nhưng còn tinh anh.
Hằng ngày đọc sách,dạo quanh,
Vui cùng lũ cháu ê a đánh vần.
Cầu trờI cha mãi bình yên,
Hải đăng vẫn sáng soi đường con đi.

Trần Việt

Kính tặng tất cả người cha hiền

********************

Cuộc Đời...

Cuộc đời như cánh phù du,
Hoa kia sớm nở tối tàn được bao.
Xuân ươm, hè nở ,thu tàn,
Hỏi rằng nhân thế tham quyền làm chi?
Sinh ra làm kiếp con người,
Hai bàn tay trắng không gì che thân.
Đến khi nhắm mắt lìa trần,
Hai tay buông thõng không gì mang theo.
Cuộc đời lận đận chao đao,
Cũng vì hai chữ ham tiền háo danh.
Tình đời xảo trá gian manh,
Giết đi tình bạn, anh em, vợ chồng.
Cuộc đời như giấc chiêm bao,
Vụng tu ác mộng, chân tu mộng lành.
Vần xoay con tạo xoay vần,
Vay vay trả trả luân hồi xoay quanh.
Sáu mươi năm một kiếp người,
Trở về cát bụi vẫn còn vấn vương.
Trăm năm bia đá thì mòn,
Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ.

Trần Việt

********************

Nụ Hồng ban mai

Lung linh nắng sớm nụ hồng,
Long lanh lắng đọng giọt tình sương khuya.
Mơn man làn gió xuân thì,
Hây hây đỏ thắm má hồng tuổi thơ.
Nụ hồng chúm chím bờ môi,
Như nàng thôn nữ mỉm chi đa tình.
Xanh xanh màu lá thanh bình,
Êm êm cánh phấn thoảng mùi hương trinh.
Dừng chân quân tử ngắm nhìn,
Nâng niu hôn nhẹ nụ hồng ngất ngây.

Trần Việt
Tặng tất cả các môn sinh Vovinam trong ngày Tournament 2005 tại San Jose

********************

Tự cao

Ta cứ tưởng ta hay,
Nên mãi lo đặt bày,
Đi chê gièm người khác.
Hở lưng mình không hay.
Ta cứ tưởng ta cao,
Nên mải lo rình mò,
Đi xem đầu người khác.
Chẳng hay ta đầy gầu.
Tự cho mình thanh cao,
Ta nhìn người khinh bỉ.
Nhưng ta nào có hay,
Chân ta vẫn dính bùn.
Ta cho mình đạo đức,
Hơn những bậc chân tu,
Nên ta muốn dập trù,
Hết những kẻ đồng tu.
Ta cứ tưởng ta to,
Ham tranh giành quyền thế,
Đạp người xuống vũng sình
Đạp trúng phải cây đinh.
Úi da.... chu choa...
Tại ta tưởng người say,
Nên ta nào có hay.
Người nhìn ta khập khiễng,
Tệ hơn cả người say.
Nam mô! thiện tai.

Trần Việt

********************
Trái cây sâu

Có những trái sâu không biết sầu,
Tưởng mình ngon ngọt lắm sâu bu.
Huênh hoang khoe sắc mồi ong bướm,
Dụ dỗ hương thơm khách qua đường.
Có những trái sâu không đổi màu,
Tưởng rằng mình đẹp thích làm le.
Lăng xăng sát cánh cùng trái chín,
Rầu rĩ ai kia lỡ bốc lầm.
Có những trái sâu chẳng ngượng ngùng,
Chờ người lột vỏ thấy bầy sâu.
Quăng vào thùng rác lăn long lóc,
Mặt vẫn ngông nghêng không biết sầu.
Có những trái sâu thấy phát rầu,
Lây truyền ung thối tỏa thật mau.
“Phen này ông quyết đi mua thuốc
Xịt lũ sâu đen phá hoa màu”

Trần Việt

********************

Trách Móc

Trách nhau sao qúa nặng lời,
Duyên xưa đã hết nhưng tình còn đây.
Dẫu rằng đường đã chia hai,
Nhưng chung màu áo, chung thày, chung tên.
Ví dầu em đã sang ngang,
Sao nhìn chị té em đành đạp luôn.
Cho dù tắm cạn nước sông,
Ai người cũng nói chúng mình chung cha.
Thôi đừng vạch áo người xem,
Gà cùng một mẹ chớ hoài mổ nhau.
Khôn ngoan thì mổ qụa đen,
Mổ bầy chồn cáo chuyên lo rập rình.
Chuyện đời tiếng xấu đồn xa,
Tiếng thơm đồn ngắn lại hay bị dèm.
Chớ đừng ỷ chút tài hèn,
Núi cao hơn núi, người hay hơn người.
Sửa nhau nên nhớ lựa lời,
Thương nhau đoàn kết chung tay dựng nhà.
“Trăm năm bia đá thì mòn,
Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ.”
Ở đời muôn sự của chung,
Hơn thua dè bỉu miệng đời chê bai.

Trần Việt

********************
Tiếng thạch sùng

Hôm nao nghe tiếng thạch sùng,
Đêm đêm chắc lưỡi nhớ lời mẹ ru.
Ra đời kết bạn,... giao du...
Bảy lần chắc lưỡi không nên hồ đồ.
Nói năng nên nhớ lựa lời,
Nói sao cho đẹp cho vừa lòng nhau.
Chớ đừng ăn nói kiêu căng,
Bạn bè ghét bỏ mọi người khinh chê.
Cũng đừng ăn nói lố lăng.
Tỏ mình thô lỗ chẳng lo học hành.
Nói năng mềm mỏng khiêm nhường,
Trẻ già yêu qúi không gây hận thù.
Nhất ngôn quân tử phán truyền,
Chim bay, tứ mã khó hồi nan truy .
Ngày nay tin học bay xa,
“Click mouse” một cái sao hồi được đây.
Tiêu tàn sự nghiệp dựng xây,
Cũng vì cái miệng hớ hênh hại mình.
Thạch sùng chắc luỡi đêm đêm,
Nhớ lời mẹ dặn không nên hồ đồ.

Trần Việt

********************

Hè Về

Hè về vẳng tiếng ve sầu,
Đỏ trời hoa phượng như màu mắt ai.
Khóc thương ngày tháng chia tay,
Chuyền nhau lưu bút nhớ hoài ngày xanh.
*****
Hè về lặng lẽ hồn anh,
Nhìn tà áo trắng rời nhanh sân trường.
Nhớ nhung tiếng guốc rộn ràng,
Ngẩn ngơ vương vấn dáng nàng xinh xinh.
Tìm em giờ biết nơi đâu?
Ngập trời phượng nở biết đâu mà tìm.
*****
Hè về thơ thẩn tim em,
Nhớ bầy áo trắng ăn hàng dạo rong.
Nào chè đậu đỏ đậu xanh,
Nguýt bầy tóc ngắn lăng xăng tỏ tình.
Phượng ơi sao đỏ sân trường,
Ve ơi sao nỡ não nùng làm chi.
Bây chừ xa cách biệt ly....

Trần Việt

********************

Tình kế mẫu

Hôm nay quay trở về nhà,
Gục đầu bên gối Bõ già thiết tha.
Bõ ơi xin hãy thứ tha,
Bao năm con đã lãng xa tình người.
Dù rằng không nặng cưu mang,
Nhưng người giúp gói hành trang vào đời.
Dù không đau đớn tạo thành,
Công người dưỡng dục mạnh lành thân trai.
Thương con phận trẻ lạc loài,
Mồ côi đơn chiếc Bõ hoài ủi an .
Cho con tình mẹ chứa chan,
Chở che ấm áp những ngày bão giông.
Mồ côi như cảnh trời thu,
Bõ mang xuân đến ươm hồng tim non.
Bõ là hóa kiếp hiện thân,
Mẹ xưa yêu dấu thương con trở về.
Hôm nay quay trở về nhà,
Ôm người hai tiếng “mẹ à” dấu yêu.
Vu lan không chỉ một ngày,
Vu lan thương mẹ mọi ngày quanh năm.
Ngước nhìn ngắm ánh trăng rằm,
Tưởng như mắt mẹ đang thầm trách yêu.
Từ nay mỗi độ thu về,
Thay vào bông trắng nụ hồng xinh tươi.

Trần Việt

********************

Vu Lan Nhớ Mẹ

Lại một mùa Vu Lan,
Thêm một lần nhớ mẹ.
Thèm nụ hồng cài áo,
Mắt lưng tròng rưng rưng,
Tim dạt dào thương nhớ.
Lại một mùa Vu Lan,
Con gục đầu thổn thức
Nhớ chiều nao hiện rõ,
Dáng mẹ hiền dấu yêu.
Tựa cửa đón con về.
Lại một mùa Vu Lan,
Khói hương trầm nghi ngút.
Chắp tay con nguyện cầu,
Mẹ nghỉ yên cõi phúc,
Luôn độ trì bước con.

Trần Việt

********************

Ngày đầu đi học

Sáng nay thức dậy sớm,
Qua giấc mộng chập chờn.
Mong sáng ngày mau đến,
Bước đến trường tung tăng.
Trời hôm nay thật mát,
Vừa chớm nở mùa thu.
Sợi nắng vàng lóng lánh,
Ửng má hồng tuổi thơ,
Mắt nai tròn ngơ ngác...
Chập chững bước đầu tiên.
Thảm cỏ non mẫu giáo.
Lần đầu tiên đi học,
Bước từng bước ngỡ ngàng.
Tựa thiên thần bé nhỏ,
Dang hai cánh vươn lên.
Bay vào khung trời rộng,
Thám hiểm chuỗi tương lai.
Ngày đầu con đi học,
Ba lững thững theo sau,
Nhìn thiên thần bé nhỏ,
Thiệt dễ thương làm sao.
Chợt cõi lòng ấm dịu,
Như nắng sớm trời thu.

Trần Việt

********************

Tình mánh mung

Anh chết đi em lãnh tiền bảo hiểm.
Đi sắm đồ trang điểm lại dung nhan.
Để vài hôm khi cỏ đã xanh màu,
Cua kép mới cho đời thêm phơi phới.
Nếu anh chết em không thèm xây mộ,
Giữ tiền kia trong trương mục ngân hàng,
Rồi hàng tháng rút ra sài cho sướng.
Cho quên đi những ngày tháng nồng nàn.
Ha.. ha .. ha ..ha...  
Anh không chết thì em đành đổi cách,
Cầy đi anh cho có thật nhiều tiền.
Overtime đành gạt bỏ chuyện riêng.
Từng pay check đầu tư vào địa ốc.
Ráng cầy đi khi túi đã sắp đầy,
Thế là hết tình ta giờ chia cắt.
Đường anh đi anh cứ ráng kéo cầy,
Em thong thả chia hai tài sản qúi.
Vương nợ tình em đành ôm con nhí,
Chờ tháng tháng anh chu toàn cấp dưỡng.
***  
Buồn thay tình bạc.......
Người yêu ngoảnh mặt bỏ ta,
Mà sao ta phải dọn ra khỏi nhà.
Cong lưng cầy trả tiền nhà,
Giờ đây người chủ ta là bá dơ.
Ngẩn ngơ thương phận con thơ,
Child care support để người làm cha.
***
Đời !!!!!  
Tu là cõi phúc, tình là trái ngang
Tội là giây oan, tù là hối lỗi.
Chưa gặp trái ngang, chưa tìm cõi phúc.
Đến khi hối lỗi đã tạo nghiệp oan.
Gọt đầu xuống tóc, khoác áo cà sa.
Lần chuỗi Bồ Đề, xa rời nhân thế.
Hay là xuống tóc, mặc áo sọc đen.
Ngồi sau song sắt, lầm bầm trách than.
***
Ha..ha..ha..ha...

Trần Việt

********************

Trăng xưa và nay

Đêm nao dưới ánh trăng vàng,
Hằng Nga toả sáng xóm làng nên thơ
Trẻ thơ vui đón chị Hằng,
Rước đèn tháng Tám trăng rằm trung thu.
Nào là đèn bướm, đèn lon,
Đèn sao lấp lánh, loong coong đèn lồng.
Ông già bà cả vây quanh,
Chuyện trò bên tách trà xanh đậm tình.
Đêm trăng quê thật thanh bình.
Thảnh thơi chú cuội si tình gốc đa.
**********
Đêm nay trăng cũng tỏ vàng,
Chị Hằng vẫn sáng,dịu dàng như xưa.
Nhưng đêm đường phố sáng đèn,
Mờ che bớt ánh trăng rằm nên thơ.
Hổng chừng chú cuội ngu ngơ,
Hết ham ngồi đó mộng mơ si tình.
Đêm nay ngắm ánh trăng vàng,
Nhớ ngày xưa ấy bàng hoàng vu vơ.
Chao ôi sao tiếc ngẩn ngơ...

Trần Việt

********************

Học trò tỏ tình

Trang thư len lén trao em,
Viết bằng mực tím dấu trong ngăn bàn.
Trưa nay viết vội viết vàng,
Vài dòng thủ thỉ cùng nàng làm quen.
Run run tim đập rộn ràng,
Chờ mong tiết học mau tan chuyển phòng.
Nàng ơi xin chớ ngại ngùng,
Mở ra xem thử đôi lời làm quen.
Văn chương anh chẳng mặn nồng,
Chân thành bày tỏ nỗi lòng tương tư.
Ông Tơ chắc ghép đôi mình?
Ngồi chung một chỗ chờ bà Nguyệt xe.
Hữu duyên nhắn lại vài dòng,
Vô duyên cũng vậy mong nàng hồi âm.
*****
Hứ! Đồ khỉ.
Ngọt ghê !!!
.... thấy mà mê...
“Có duyên ngàn dặm chung một chỗ,
Vô duyên gặp mặt mới..!!..??..”
*****

Trang thư cũng lén trao anh,
Đậm đà màu tím thư xanh học trò.
Áo còn trong trắng ngây thơ,
Nụ hồng vẫn khép, vẫn chờ bướm ong.
Ngượng ngùng thư đã đọc xong,
Vài hàng nhắn gửi sợ ai mong chờ.
*****
Trưa nay tan buổi học xong,
Đi về chung lối, chung đường, chung....??
Thẹn thùng tà áo vân vê,
Hồn nhiên theo sát gót ngà ngẩn ngơ...

Trần Việt

********************

Vầng trăng khuyết

Cô đơn vầng trăng khuyết
Chênh chếch bóng đồi thông
Hắt hiu màu tê tái
Bàng bạc nhũ hơi sương
Treo ngang làn mây trắng.
Lác đác ánh sao khuya.

Lẻ loi gốc đa già
Giận Hằng Nga lấp ló
Cuội thôi tựa gốc đa
Mộng du hồn theo gió
Tìm nửa mảnh trăng kia
Ôm thuyền rời bến cũ
Lạc lõng cung đàn tơ

Tách trà thơm nghi ngút
Vài hạt đậu bùi môi
Khúc nhạc tình êm ái
Ngọn gió thoảng đùa vui
Vẫn ngậm ngùi tưởng nhớ
Vòng trăng cũ tuần xưa.

Trần Việt

********************


Tiển Biệt
Kính Tặng võ sư Trang Phước Đức 

Người đi người sắp đi rồi, 
Người đi để lại mảnh hồn đơn côi. 
Hôm nay trời chẳng mưa rơi, 
Mà sao mắt ướt lệ rơi ngẹn ngào. 
Chúc người thượng lộ an vui. 
Đi về bên ấy chớ quên bên này. 
Paris giọt nắng nồng nàn, 
Cali cũng vậy ngập tràn tình tôi. 
Mong ngày gặp lại mai sau, 
Vui tình huynh đệ nghĩa xưa thầy trò. 
Tạm biệt
Trần Việt