Thơ VOVINAM SAN JOSE


Cha con 


Ngày xưa con hay thường hỏi 
Sắp nghỉ hè ba có nghỉ không? 
Tủm tỉm cười ba trả lời “không” 
Con thắc mắc sao hãng chi kì thế. 
Ba xoa đầu đâu có kì đâu. 
Con ấm ức sao ba làm nhiều quá. 
Ba vỗ về để mua bánh con ăn. 
Con hờn dỗi thôi ba đừng mua bánh, 
Nghỉ ở nhà để dắt bé dạo quanh 
Ba gật gù ừ thì không mua bánh, 
Nhưng không tiền thì không thể dạo quanh. 
Con hỏi nhanh sao mình không đi bấm máy. 
Ba cười dòn là phải bỏ tiền vô. 
Thôi mau lên leo lên lưng ba cõng. 
Chạy vòng quanh cha con té lăn đùng. 
Con rúc đầu trong ngực cha say giấc. 
Cha miên man suy tính mộng mai này. 
Cha ước mãi làm ngựa ô con cỡi, 
Chở con đi cho đến cuối cuộc đời. 
Giờ con hiểu tình cha thật êm ấm, 
Như vầng mây, như thảm cỏ xanh rờn, 
Con nhẹ bước thênh thang đời tươi sáng. 

Tran Viet 
Father’s day 2005

*******************************


Về Nguồn 
TRẦN VIỆT 

“Ta về ta tắm ao ta 
Dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn” 
Võ nào bằng võ dân tộc Việt, 
Đạo nào hơn đạo của giống nòi. 
Ơn Người gom tụ tinh hoa, 
Lưu truyền hậu thế rèn thân giúp đời. 

Hởi ai máu đỏ da vàng, 
Cùng nhau chung sức dựng nhà Việt Nam. 
Trước là cách mạng tâm thân, 
Bỏ đi hiềm khích tị hiềm nhỏ nhen. 
Giúp mình, cùng bạn tiến lên, 
Trau dồi Võ Đạo sánh cùng tài cao. 
Kế là rèn luyện tấm thân 
Đá mềm chân cứng hiên ngang dựng đời. 

“Bàn tay thép và trái tim từ ái” 
Quyết dựng xây thế hệ Việt huy hoàng 
Để từ đó cuối chân trời bừng sáng 
Một Việt Nam sáng lạng oai hùng 
Để mai đây vang khắp bốn phương trời, 
Kiêu hãnh mãi giống con Rồng cháu Lạc 


Trần Việt 
Mùa giỗ Tổ 2005


Ù ơi Lòng Mẹ 

Ru con thao thức đêm trường, 
Ù ơi con ngủ cho tròn tuổi thơ. 
Mẹ hiền sung sướng giấc mơ, 
Nhìn thiên thần nhỏ dệt thầm tương lai.. 
Ù ơi con ngủ thật say, 
Mau ăn chóng lớn nhân tài nước non. 

Nhìn con chập chững gót son, 
Tưởng như vũ trụ hân hoan nhảy mừng 
Ngày con cất tiếng “mẹ ơi” 
Mẹ hiền cứ ngỡ thiên thần hát ca. 
Ù ơi năm tháng mau qua, 
Để con mẹ sớm tung tăng đến trường. 

Mẹ yêu không quản nhọc nhằn, 
Cơm ngày ba bữa, áo quần phẳng phiu. 
Ngày ngày thức sớm ngủ sau, 
Con đi trường học mẹ đi trường đời 
Trên môi vui nở nụ cười, 
Để cho con được sách đèn thảnh thơi. 

Chiều chiều nắng tắt hoàng hôn, 
Lời ru mẹ hát ngọt ngào tim con. 
Tích xưa mẹ kể ví von, 
Để con khôn lớn hành trang vào đời. 
Mai này khi đã nên người, 
Ù ơi ơn mẹ vun trồng hằng đêm. 


Trần Việt 
Viết thay các con kính dâng các hiền mẫu

******************************


Mầu áo Xanh 
Trần Việt 

Tôi yêu mầu áo xanh 
Yêu tấm tình huynh đệ 
Yêu nghĩa trợ một nhà 
Yêu cùng chung lý tưởng 
Vun đắp mộng ngày xanh 

Tôi mơ ngày áo xanh 
Đẹp như bầu trời xanh 
Bao la như biển xanh 
Toả lan khắp địa cầu 
Một nhà giai huynh đệ 

Tôi vẫn mặc áo xanh 
Đi rải hạt giống xanh 
Lên những mái đầu xanh 
Chờ đón ngày xuân tới 
Nẩy mọc những chồi xanh 

Tôi tin những mầm xanh 
Đã nhuộm kỹ mầu xanh 
Sẽ là những cây xanh 
Bao phủ địa cầu xanh 
Một thế hệ thật xanh. 

Kính tặng cô Cẩm Bình và tất cả những môn sinh Vovinam đã và đang tiếp nối bước chân của tiền nhân.

*********************************
THẾ THÁI NHÂN TÌNH
Cẩm Bình 
Thế gian trăm vạn nổi sầu, 
Giết nhau vì muốn làm giầu cho nhanh. 
Đời người mưa gió máu tanh 
Vì tiền, vì lợi cạnh tranh lọc lừa 
Bạn bè cùng trải nắng mưa 
Cùng nhau đi sớm về trưa mặn nồng. 
Chử Đồng gìn giữ bao năm 
Lại vì danh lợi sanh tâm bất hòa.

********************************

Nguyện Cầu
(Họa bài Thế Thái Nhân Tình )
KHA NHÂN 
Cho tôi xin chút tình người,
Cho tôi xin chút nụ cười thế gian.
Cớ sao lệ cứ tuôn tràn,
Chấp tay khấn nguyện đôi hàng cao xanh
Tình đời sao quá mõng manh
Tình người bạc bẻo tranh danh, bạc tiền
Xin cho con hết ưu phiền,
Xin cho con hết đảo điên vì đời
Nguyện cầu, Tiên - Phật với Trời
Cho con quên hết những người xấu xa.

********************************
KHẤN NGUYỆN

Chấp tay con khấn nguyện Trời
Cầu cho môn phái nơi nơi an lành
Khắp nơi rợp áo màu xanh
Cùng nhau vui vẽ, em - anh thuận hoà
Đông - Tây - Nam - Bắc một nhà
Nắm tay xiết chặc hát ca vang lừng
Vovinam là mái nhà chung
Về đây hội tụ ta cùng dựng xây.

CẨM BÌNH 

*********************************

TÌNH MÔN PHÁI
CẨM BÌNH 
Tình Môn Phái như biển hồ lai láng 
Nghĩa Thầy trò như ánh sáng mùa đông 
Đệ huynh ơi hãy chung kết một lòng 
Cùng nhau xây dựng non sông vững bền!

*********************************

NGẬM NGÙI
Cẩm Bình 

Nếu ai hỏi:
Có gì để nhớ? 
Có gì để thương?
Tôi xin trả lời:
Đó là hình ảnh quê hương!
Với bao người thân thuộc,
Còn có mái ấm gia đình,
Trường xưa bạn củ, 
Những khóm tre đầu làng
Những cánh đồng bát ngát phì nhiêu,
Trên trời từng đàn cò bay lượn,
Tiếng hát ru em trong trưa nắng mùa hè…
Ôi! thân thương thay, cho hình ảnh quê hương…
Nay còn đâu nữa!
Đã xa rồi ..
Dĩ vảng tàn phai
Người ơi có hay?
Cảnh vật đồi thay
Bạn củ trường xưa,
Không còn nữa, 
Một chút ngậm ngùi,
Một chút tiếc thương!




Bài học vỡ lòng 

*. Câu chuyện hè năm ngoái khi tôi dẫn các con đến một quê nghèo ở Nam Mỹ, để các em hiểu được giá trị những gì đang có 

Hôm nay cha dẫn các con 
Đi du ngoạn một nơi ngoài Mỹ quốc. 
Thật là thú vị khi được đi xa, 
Để các con mở rộng tầm mắt. 
Thấy những điều các con chưa từng thấy, 
Và khó tin khi nghe kể những ngày qua. 
***** 
Con ngỡ ngàng khi vừa chợt thấy, 
Những trẻ nghèo đi hành khất kiếm ăn, 
Mặt lem luốc áo quần xốc xếch. 
Niềm đau xót đã làm con bật khóc. 
Khi hai trẻ nghèo chia xẻ ngụm nước dư, 
Trong lon Coke các con vừa liệng bỏ. 
Tít xa xa là những túp nhà, 
Ghép thô sơ bằng ván thùng cũ rách. 
Dăm đứa trẻ đang lang thang lục bới, 
Mặt héo sầu như sương phủ mùa thu.. 
Cạnh chân cầu người đàn bà cho con bú, 
Ngửa tay cầu giúp đỡ của người qua. 
Thật sung sướng khi nghe con hỏi nhỏ, 
Có thể nào con cho họ được không ba? 

***** 
Từ dạo ấy khi trở về từ cuộc (trip) 
Con thường ưu tư trong những bữa cơm chiều, 
Hoặc những sáng khi rời nhà đến lớp. 
Con tự mãn đời mình nhiều may mắn 
Bớt dỗi hờn,đòi hỏi hoặc chê bai. 
Con học được thế nào là chia sớt, 
Biết yêu thương, trân quý cuộc đời. 
Cám ơn trời ban con được diễm phước 
Được sanh ra được vui sống an hoà, 
Trên quê hương đất nước phồn hoa. 

Tự cao 

Ta cứ tưởng ta hay, 
Nên mãi lo đặt bày, 
Đi chê gièm người khác. 
Hở lưng mình không hay. 
Ta cứ tưởng ta cao, 
Nên mải lo rình mò, 
Đi xem đầu người khác. 
Chẳng hay ta đầy gầu. 
Tự cho mình thanh cao, 
Ta nhìn người khinh bỉ. 
Nhưng ta nào có hay, 
Chân ta vẫn dính bùn. 
Ta cho mình đạo đức, 
Hơn những bậc chân tu, 
Nên ta muốn dập trù, 
Hết những kẻ đồng tu. 
Ta cứ tưởng ta to, 
Ham tranh giành quyền thế, 
Đạp người xuống vũng sình 
Đạp trúng phải cây đinh. 
Úi da....chu choa... 
Tại ta tưởng người say, 
Nên ta nào có hay. 
Người nhìn ta khập khiễng, 
Tệ hơn cả người say. 
Nam mô! thiện tai. 

Trần Việt
(Vovinam San Jose – Hoa Kỳ)
********************************************
Cuộc Đời... 
Trần Việt

Cuộc đời như cánh phù du, 
Hoa kia sớm nở tối tàn được bao. 
Xuân ươm, hè nở ,thu tàn, 
Hỏi rằng nhân thế tham quyền làm chi? 
Sinh ra làm kiếp con người, 
Hai bàn tay trắng không gì che thân. 
Đến khi nhắm mắt lìa trần, 
Hai tay buông thõng không gì mang theo. 
Cuộc đời lận đận chao đao, 
Cũng vì hai chữ ham tiền háo danh. 
Tình đời xảo trá gian manh, 
Giết đi tình bạn, anh em, vợ chồng. 
Cuộc đời như giấc chiêm bao, 
Vụng tu ác mộng, chân tu mộng lành. 
Vần xoay con tạo xoay vần, 
Vay vay trả trả luân hồi xoay quanh. 
Sáu mươi năm một kiếp người, 
Trở về cát bụi vẫn còn vấn vương. 
Trăm năm bia đá thì mòn, 
Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ. 

*****************************************************************

Cha Tôi 
Trần Việt 


(Kính tặng tất cả người cha hiền)

Cha tôi đẹp nhất trên đời, 
Mắt người luôn thẳng dõi nhìn bước tôi. 
Từ khi chập chững vành nôi, 
Bây giờ vẫn thế không hề lãng xa. 
Ngày xưa khi thuở còn thơ, 
Sáng chiều hai buổi cha đưa đến trường, 
Ngồi sau xe đạp cha khuyên 
Đến trường ngoan ngoãn vâng lời thầy cô. 
Cha thường kể chuyện xa xưa, 
Nghèo không sách học theo trâu ra đồng 
Hợp cùng lũ bạn trong thôn, 
Truyền nhau cửa miệng ê a học vần 
Đời cha chỉ một ước mong, 
Đời con đèn sách sướng thân nhẹ đời. 
Cha tôi luôn miệng dặn dò, 
Ngày tôi từ giã mái nhà ấm êm. 
Ra đời cố gắng vươn lên 
Bước đi chững chạc nẻo đời bấp bênh 
Sống sao đúng đạo làm người 
Nghèo hèn vẫn sạch, rách lề vẫn thơm 
Cha tôi nay tuổi đã già, 
Mắt mờ, chân chậm, nhưng còn tinh anh. 
Hằng ngày đọc sách,dạo quanh, 
Vui cùng lũ cháu ê a đánh vần. 
Cầu trờI cha mãi bình yên, 
Hải đăng vẫn sáng soi đường con đi. 

*************************************************************

Lời mẹ ví cây tre
Trần Việt

“Gió đưa ngọn trúc la đà” 
Lời ru mẹ hát nhớ hoài trong tâm. 
Tập con từ thuở lọt lòng, 
Thanh cao, đơn giản như là cây tre. 
Dẫu đời xảo trá điêu ngoa, 
Ngoài ngay trong thẳng không lừa gạt ai. 
Nhớ đừng tập thói loanh quanh, 
Về nhà dối mẹ qua cầu gió bay. 
Mai này khi đã thành danh, 
Càng cao danh phận càng khiêm tốn nhiều. 
Tựa như tre mọc quanh làng, 
Càng cao càng cúi thấp chiều gió đưa. 
Mặc đời bão táp phong ba, 
Càng xanh càng lớn sau lần mưa to. 
Con ơi sống ở trên đời, 
Ráng sao không để thẹn cùng núi sông. 
Chớ màng dãi nắng dầm sương, 
Trai tài cung kiếm nước non nặng thề. 
Hoặc là kinh sử đêm thâu, 
Nữ nghiên bút mực tô hồng nước non. 
Làm người trong cõi trần gian, 
Tài năng, đức hạnh sắc son vẹn toàn. 
Uốn con như thể uốn tre, 
Nên người hữu dụng mát lòng mẹ cha. 

Trần Việt

***************************************************
Bài học vỡ lòng 

*. Câu chuyện hè năm ngoái khi tôi dẫn các con đến một quê nghèo ở Nam Mỹ, để các em hiểu được giá trị những gì đang có 

Hôm nay cha dẫn các con 
Đi du ngoạn một nơi ngoài Mỹ quốc. 
Thật là thú vị khi được đi xa, 
Để các con mở rộng tầm mắt. 
Thấy những điều các con chưa từng thấy, 
Và khó tin khi nghe kể những ngày qua. 
***** 
Con ngỡ ngàng khi vừa chợt thấy, 
Những trẻ nghèo đi hành khất kiếm ăn, 
Mặt lem luốc áo quần xốc xếch. 
Niềm đau xót đã làm con bật khóc. 
Khi hai trẻ nghèo chia xẻ ngụm nước dư, 
Trong lon Coke các con vừa liệng bỏ. 
Tít xa xa là những túp nhà, 
Ghép thô sơ bằng ván thùng cũ rách. 
Dăm đứa trẻ đang lang thang lục bới, 
Mặt héo sầu như sương phủ mùa thu.. 
Cạnh chân cầu người đàn bà cho con bú, 
Ngửa tay cầu giúp đỡ của người qua. 
Thật sung sướng khi nghe con hỏi nhỏ, 
Có thể nào con cho họ được không ba? 

***** 
Từ dạo ấy khi trở về từ cuộc (trip) 
Con thường ưu tư trong những bữa cơm chiều, 
Hoặc những sáng khi rời nhà đến lớp. 
Con tự mãn đời mình nhiều may mắn 
Bớt dỗi hờn,đòi hỏi hoặc chê bai. 
Con học được thế nào là chia sớt, 
Biết yêu thương, trân quý cuộc đời. 
Cám ơn trời ban con được diễm phước 
Được sanh ra được vui sống an hoà, 
Trên quê hương đất nước phồn hoa. 



Trần Việt