NHỚ NGUỒN


CẢM ÐỀ
Phải chăng nhờ võ đạo, võ không sơ cứng khô khan, đạo có võ, đạo về với đời thường mà vẫn vượt thoát.
Có tinh thần võ đạo, ý thức trách nhiệm, bổn phận không còn là gánh nặng trỉu lòng.
Cái không cùng của không gian
Cái thăm thăm của thời gian
Cái ngắn ngủi của kiếp người
Nhịp thịnh suy của dòng dời, tử sinh của thân người, dâu bể cuả đất trời, đởi thay của lòng người đã khiến tinh thần võ đạo với ý thức trách nhiệm, bổn phận kết tinh thành một hồn thơ: Thơ Võ Ðạo.
Một đời,
để lại cho người một hướng võ, một hồn thơ.
Ðủ lắm thay !

Ðình Nam



NHỚ THƯƠNG

Còn gì nhớ ?
Còn gì thương ?
Phải chăng nguồn gốc quê hương
Trọn tình vẹn nghĩa
                   Sư môn chan hoà

Còn gì yêu quí ?
Còn gì vấn vương ?
Phải chăng lý tưởng sắt son
Phải chăng thi nhạc
                   Văn chương yêu đời

Tứ bốn phương tới đỉnh trời
Hoà hơi thở kết thành lời 
                   nhớ thương





THUẬN THIÊN HÒA NHÂN

Tình đọng trong khoé mắt
Lửa chất giữa buồng tim
Xá gì câu còn mất
Ðời vẫn vững niềm tin

Mắt thời gian hun hút
Lòng không gian mênh mông
Trước - Nay - Sau là một
Trời - Ðất - Người tâm đồng

Hãy nhìn chung một hướng
Nhằm phục vụ con người
Mỡ rộng vòng tay lớn
Cấy lửa thiêng muôn đời





ÐẤT NƯỚC

Ðất nước cho ta nghĩa sống đời
Ðường đời lên xuống thản nhiên thôi 
Ðất trao thân sống cho hồn nước
Nước nối nguồn thiêng với đất trời

Mấy thuở thành công cười thỏa chí
Ðôi phen thất bại luyện thêm tài 
Rừng vàng biển bạc nuôi tình nước
Truyền kế niềm tin mắt sáng ngời





ÐẤT SỐNG

Kìa một vườn rau, nọ cánh đồng
Nhà xây nền móng nhớ chi không ?
Mạch đời lắng đọng hoa đơm trái
Nguồn sống lên đầy nụ trổ bông

Sức đổ mồ hôi công bón tưới
Tình hoà nước mắt đạo ương trồng
Anh hùng dũng sĩ lưng đeo kiếm
Gối đất nằm sương vẫn dốc lòng





TRÁCH ÐẤT

Ðất trao nguồn sống mấy ngàn năm
Ngọt đáng cùng chia lúc đứng nằm
Bão tới há đưa tràn lũ lụt
Nắng thiêu nỡ để héo cây mầm

Mưa tuôn không giúp đường tiêu thoát
Sức kiệt còn thêm gốc bón lầm
Máu với mồ hôi luôn tưới xuống
Quên sao hỡi đất ? đoạn tình thâm ?





QUÊ NHÀ

Còn đây đất nước quê hương
Cũng là nơi gửi thịt xương cuối đời 
Với bao kỷ nhiệm một thời
Bên gia quyến, vị ngọt bùi thân thương
Công cha mẹ, nghĩa quê hương
Gió sương mổi bước tha phương tìm về





BÂNG KHUÂNG

Nước non, non nước mãi xanh tươi 
Non nước cao xanh đẹp tuyệt vời 
Khói tỏa đầu non hồn nước gọi
Mây tuôn mặt biển đạo tiên mời

Nhớ vầng trăng tỏ tình sông nước
Thương lớp người say chí biển khơi
Non nước giục ai, tiên cảnh đợi
Ngàn năm cuồn cuộn nước mây trôi





TRÀ ÐẠM

Ấm đất hồng nung, nước giếng pha 
Dịu như trờo đất thuở hoàng hoa
Anh hùng tao ngộ nghe thanh thản
Tri kỷ thâm giao thấy đậm đà

Hương đượm niềm tin vào lẽ đạo
Nước thơm mạch sống thoảng hơi trà
Tâm tình sảng khoái nguồn thi hứng
Cùng đất trời quay cất tiếng ca 





RƯỢU NỒNG

Nồng men nếp ủ đậm hơi cồn
Chín vạn anh hùng say khướt luôn
Ban thưởng sênh sang vào tiệc yến
Khao quân hào hứng trút tâm hồn

Liên hoan mừng bạn cao danh vọng
Ũy lạo khuyên ai nhẹ tủi hờn
Nhớ nhé ! bạn hiền say lý tưởng
Nên thơ, tròn mộng mới là khôn





TỔ ÐƯỜNG HƯNG PHẤN

Ðất nước quê hương đổi mới rồi
Vượt ngàn gian khó lên thôi 
Tóc đen điểm tuyết tô nền đạo
Râu trắng dầm sương mát cuộc đời

Tình cũ đượm thêm thần sắc khởi 
Hồn xưa sáng mãi nghĩa ân bồi
Tổ đường nghi ngút niềm hưng phấn
Môn đạo hào quang tỏa sáng ngời 




Xem tiếp phần 2



 

..