NHỚ NGUỒN



THANH THOÁT

Thiên nhiên không hề nói
Bốn mùa cứ vẫn xoay
Vạn vật luôn thay đổi
Nối tiếp nhau đêm ngày 

Cảm ứng trước đạo trời
Sống tròn nghĩa làm người
Ðến chấp nhận thử thách
Ði không chút bùi ngùi

Của thế gian để lại
Phủi nhẹ bàn tay không
Hồn lâng lâng sảng lhoái
Vượt muôn trùng mênh mông...



ÐƯA ÐÒ 

Một luồng sông mấy chổ nằm
Ðêm say trăng gió ngày thăm bến bờ
Tay chèo chân đạp đong đưa
Chèo qua qua lại, đợi chờ chờ thêm

Trên bờ dưới nước ru êm
Nhớ sông Hương quá những đêm ngủ đò
Ngã nghiêng trên mái đơn sơ
Bạn bè đối ẩm say chờ trăng lên

Nhắc ai xin chớ có quên
Qua sông chớ phụ thiện duyên: Ðưa đò



ÐỊNH HƯỚNG NHẬP CUỘC

 

Hãy nhập cuộc với tâm hồn rộng mở
Nhìn chung quanh bằng đôi mắt từ hoà
Xây nền móng trên tình người muôn thuở
Ðón tương lai như thưởng ngoạn ngàn hoa

Hoa võ đạo nở trên cây Nhân bản
Biểu hiện tinh thần Cách Mạng Tâm Thân
Ðã soi sáng mối tương quan trời đất
Do con người định đoạt mức toàn chân




VƯỢT THOÁT

Mấy ai vượt thoát bả vinh hoa
Biết sống khoan dung tạo thuận hoà
Danh lợi nhất thời thường chuốc họa
Nghĩa tình muôn thuở mãi đơm hoa

Ân thiêng Sáng Tổ nguồn thương tưởng
Mệnh trọng sư đồ cội thiết tha
Ðường thế thênh thang nhè nhẹ bước
Thuận thiên đạt đạo bản hòa ca





TƯỞNG VỌNG

Người đi học Lão
                       thành dương ? Mặc ?
Về đến bờ Xuân
                       thấy Trống Ðồng
Lòng đất vang lên 
                       lời Khổng Tử
Mắt nhìn lấp lánh
                       hạt Non Sông!




HỒN SÁCH

Tinh hoa trời đất tụ vào đây
Tuy mõng mà mang ý nghĩa đầy
Bút vẫn vô tri, hồn làm chủ
Người dù xa vắng, chử thay thầy

Túi khôn muôn thuở gom thành núi
Nguồn sáng ngàn ngăm chọc thủng mây
Già trẻ khuyên nhau cùng gắng đọc
Tự thân chiêm nghiệm đạo vần xoay

Tự thân chiêm nghiệm đạo vần xoay
Sáng suốt nhìn đời chung góp tay
Gạn lọc ý tình tìm cái đẹp
Trau dồi nhân cách chọn đường ngay

Ngao du sơn thủy phơi tâm huyết
Thấu đáo tình đời vượt tỉnh say
Hồn sách dẫn ta về quá khứ
Ðịnh tâm chỉ hướng "đạo trồng cây"





ĂN ÐỂ SỐNG

Uống ăn để sống với đời thôi 
Sống chẳng là ăn uống suốt đời
Rượu quí, nếp men cần ủ kỹ
Cơm ngon, gạo nước phải đun sôi

Làm việc, liên hoan, tìm lý tưởng
Kết hôn, lập nghiệp, tạo sinh môi 
Còn bao thứ nữa cho đời sống ?
Củi cháy thành than vẫn giúp người





SỐNG XỨNG KIẾP NGƯỜI

Sống một đời thôi, xứng kiếp người
Sống cho ra sống, được cười vui
Cọp dù khuất núi da còn khuất
Người dẫu về tiên tiếng để đời

Sống chẳng là đồ treo mũ áo
Sống không là túi đựng cơm xôi
Sống mang hoài bảo xây đời sống
Sống mỡ đường đi, nỡ nụ cười 





MỘNG BÌNH SINH

Nửa thế kỷ rồi vẫn dấn thân
Từ tình hoá nghĩa đúc thành tânh
Nhập vào cuộc sống tìm tri kỷ
Lìa khỏi cung Hằng tạo sắt cầm

Thưởng nguyệt ngắm hoa luôn có bạn
Băng sông vượt núi chỉ đơn thân
Kiên tâm kiến tạo cơ duyên tốt
Hiến ích, đời sau hạt nẩy mầm





NHẮC NHỞ

Biết sống nên ai chẳng lổi thề
Ðường đi sắp tới phải lui về
Lợi danh nhớ lấy ? Không mà có
Thành bại quên rồi ? tỉnh hoá mê

Sức họp ý tâm nên chí hướng
Tài lồng đức độ sáng tư duy
Hiến dâng chớ ngại trăng chìm nước
Ðốt thẳng lòng không, đó trúc, tre





Xem lại phần 1  / Xem tiếp phần 3


 


 

..