NHỚ NGUỒN



ÐỊNH HƯỚNG TÂM TƯ

Nương bóng thời gian thuận đạo trời
Mở lòng đón gió vượt ngàn khơi 
Sư môn tỏa sáng nền văn hiến
Nhân loại truyền rao nghĩa sống đời

Xử thế ôn nhu hòa cảnh thế
Ðải người ấm lanh đậm tình người
Ung dung hào sảng câu ngâm vịnh
Tâm đạo - nguồn thiêng vạn kỷ soi 

 





MÁI ẤM SƯ MÔN

Mái âm sư môn đầy nghĩa tình
Giúp ta vượt khó vững niềm tin
Trên đường danh lợi bàng quan ngó
Giữa chốn phồn hoa lặng lẽ nhìn

Nghiệp Tổ trao truyền đời hữu hạnh
Môn tông giảng thuyết đạo xương minh
Tâm tình chan chứa nguồi nhân ái
Hiến ích, hoà vui, sống hết mình





ÐẠO NGHĨA SƯ MÔN

Ðạo nghĩa sư môn như gió mây
Tương phùng hội ước phượng rồng bay
Hoà mọi sắc dân chung chí hướng
Không phân giai cấp nối vòng tay

Thân dù xa xứ không quên cội
Lòng hướng về quê kính nhớ thầy
Biển học mênh mang tìm học mãi
Tình xưa lai láng há vơi đầy ?






ÐỒNG MÔN - ÐỒNG ÐẠO

Môn phái dựng xây cần chử Ðồng
Gái trai già trẻ hướng đời chung
Chung lòng chung sức nêu cao đích
Ðồng ý đồng tình lập đại công

Vượt khó sánh vai luôn thẳng hướng
Thất thời dừng bước vẫn ngay lòng
Công trình bồi đấp sau như trước
Nối gót tiền nhân đến tận cùng





NHỚ BẠN

Mấy chục năm qua vẫn nhớ hoài
Nghênh ngang đàn kiếm một khoanh đời
Ngẩng đầu vào cuộc vung tay thép
Dừng bước khoanh tay nở nụ cười

Bầu bạn sông hồ ưa thắng cảnh
Tâm tình mây nước thỏa vui chơi
Biết bao giờ nhỉ ta xum họp
Kể chuyện đường xa tỏ khúc nhôi 





BÁNH XE CHỈ HƯỚNG

Dù bốn hay hai phận vẫn tròn
Vẫn theo dấu củ thẳng đướng bon
Ðổi thay xe đó, lòng không đổi
Mòn mỏi thân đây, chí chẳng mòn

Mới củ vườn đời chen cỏ dại
Nắng mưa đường bạn ủ đường trơn
Bánh xe chuyển gió, trời mây chuyển
Trái đất tròn quay, chuyển núi sông





TÔN SƯ TRỌNG ÐẠO

Truyền thống xuyên qua mọi thế thời
Tôn sư trọng đạo một dòng trôi
Ân cao, nghĩa cả công thầy dạy
Mệnh trọng tình thâm ý Tổ bồi 
Trí óc bừng khơi mở hướng yêu đời
Noi gương kẻ trước người sau bước
Truyền thống ngàn xưa mãi sáng ngời





GIA ÐÌNH

Mái ấm bao dung suốt cuộc đời
Từ sanh, hôn lễ với thôi nôi 
Bao nhiêu mơ ưóc lòng tưởng nhớ
Mấy đoạn buồn đau lệ ngậm ngùi

Cách biệt, tình thâm thêm gắn bó 
Tương phùng, chuyện củ đậm cười vui 
Lý tình đúc lại tròn nhân nghĩa
Trên dưới vì nhau xẻ ngọt bùi



 

SỰ TÍCH BÁNH CHƯNG

Tiết Liêu hợp nhất đất trời chung
Nếp đậu làm nên cái bánh chưng
Thịt mỡ nhồi thêm, cân bốn góc
Chuối dong gói lại, buộc dăm vòng

Bên bánh dầy tròn dâng Quốc Tổ
Trước lòng trung chính hiến non sông
Ân thưởng vua ban thành Thái Tử
Ðất trời xanh trắng một mầm chung





HẸN VỚI LÒNG

Ngày vui đi qua mau
Nổi buồn dài dằng dặc
Ðường đời đầy bất trắc
Ai chẳng phải qua cầu

Nhưng càng gặp gian nan
Càng thêm nhiều thử thách
Càng nói lên phong cách
Ðầy bản sắc vửng vàng

Bao năm tôi luyện thép
Tự thân hẹn với lòng
Phải sống sao cho đẹp
Cho xứng với sư môn

Ta đâu cần ước mơ
Khi sống cho lýtưởng
Ta cũng không mong chờ
Khi có sao chỉ hướng

Cuộc đời sẽ đẹp tươi
Khi ta xứng làm người
Cuộc đời đầy tâm tối
Lúc ta chờ sung rơi

Phải tự mình trổi dậy
Phải tự mình vươn cao
Phải tự tay trồng lấy
Tự lực dấy phong trào

Phải giữ được khí phách
Vững bước ngẫng đầu cao
Vượt muôn vàn thử thách
Lướt trên ngọn sóng đào

Ðường đời luôn thẳng hướng
Ðích sống thật cao vời
Nghĩ, nói, làm đồng bộ
Trời - Ðất - Người hoà vui



Xem lại phần 2  /  Xin xem tiếp phần 4


 

 


 

..