NHỚ NGUỒN


NƯƠNG CÁNH THỜI GIAN

Nhớ buổi ấy tôi dời xa đô thị
Phiêu lưu về miền núi đỏ rừng xanh
Tôi đã sống qua con người thế kỷ
Vùng đứng lên với khát vọng chân thành

Rồi năm tháng ghi dấu giầy lãng tử
Xa gia đình, nguồn thương mến bao la
Tôi vui với bạn hiền chung chí hướng
Mộng chinh yên khơi dậy một mùa hoa

Nhưng mộng vỡ và hoa đời cánh rã
Tôi lẫn vào ẩn dật miệt rừng sâu
Tìm lẽ sống bên núi đồi hoang dã
Lòng lâng lâng không bợn chút ưu sầu

Ngày tháng qua, tình đời dừng bên suối
Trí mờ dần những hình ảnh trần gian
Tôi đã sống quên không còn đếm tuổi
Hồn nhiên như cây mọc giữa rừng hoang

Mỗi khi thấy kim ô vờn ánh tuyết
Và hoàng hôn ngả bóng gọi trăng ngàn
Tôi mới biết, một ngày vừa tạm biệt
Không gian chìm trong giấc ngủ danh hoàn

Bên hoa nỡ giữa rừng hương u nhã
Lòng thênh thang tôi ức đoán mùa sang
Song trí nhớ đời tâm tư vô “vô
Cửa đào nguyên khép chặt cánh thời gian

Rồi cứ thế triền miên trong an tịch
Hồn phiêu diêu thanh thoát với lâm tuyền
Tôi quên hết những gì là giả nghịch
Ðể trực quan thông đạt lý thiên nhiên

Nhưng, một sớm nhớ thương tràn mọi nẻo
Lòng mênh mang, tình cảm tự về đâu
Tôi chếnh choáng nhấp men đời tục lụy
Hơn một lần vương vấn nợ tình quê

Dời thiên nhiên tôi trở về thế tục
Lại đấu tranh, lai tính chuyện vá trời
Lửa ham sống bừng lên như thúc giục
Tôi lao mình vào triều sóng .. tiếp hơi 

Tôi đã sống vời tận cùng nghĩa sống
Ðã say mê hết cường độ mê say
Ðất rộng bao la, trời cao lồng lộng
Chí đời non chưa thỏ với sông dài

Bổng gió nổi mây ngàn bờ vĩ tuyến
Cầu hiền lương quằn quại ngó dòng sâu
Ôi, trang sử thời phân tranh Trịnh Nguyễn
Ngược dòng về tô đậm néo hờn đau !

Tôi trút bỏ mảnh hình hài đất Bắc
Bước vào Nam với tay trắng, lòng đơn
Nhìn thế sự qua cảnh tình thuần phác
Niềm tin, yêu còn chứa chất đầy hồn

Tôi tiếp sống những ngày đầy sinh động
Lòng băng trinh trải rộng vơí sông hồ
Mang sứ mạng phất cao cờ võ đạo
Cho quê hương bừng sống giấc mơ xưa 

Song, nhịp sống của thành đô cuồng phóng
Gần chín năm dù cố gắng làm quen
Tôâi vẫn cảm thấy bơ vơ lạc lõng
Như người đi trong đêm tối không đèn

Tôi tự hỏi và băn khoăn suy nghĩ:
Hướng về đâu tìm lý tư?Hướng về đâu
Ðể ngăn chận nếp sống cuồng phi lý
Biết nhìn xa, trông rộng, ngửng cao đầu ?”

Tôi lặng lẽ dời phồn hoa náo nhiệt
Về núi rừng với hoài bảo mênh mang
Tôi lại sống cùng thiên nhiên cao khiết
Hoà tâm tư với gió núi trăng ngàn

Tôi khai phá mảnh rừng già cằn cổi
Trồng cây xanh ương hột tự ban đầu
Sới đất, đào mương, ủ màu, bón tưới
Dựng công phu gây giống tốt về sau

Tôi hy vọng với nắng mưa nhuần nhã
Những mầm non sẽ đâm rễ nẩy mầm
Vì linh khí của núi rừng cao cả
Phải là nơi qui tụ những tinh anh

Cây vươn thẳng, hiên ngang mừng gió lộng
Sẽ reo lên lời chính khí rừng thiêng
Và ban phát cho loài người ham sống
Nguồn tài nguyên phong phú của thiên nhiên

Tôi đã sống hai lần trong mộng ước
Hai lần mang hai sắc thể khác nhau
Một, lẩn trốn cuộc đời tìm thủy nhược
Hai, dựng xây cuộc sống mới muôn màu

Tôi không hiểu cuộc sống nào thích ứng
Cho tâm tư một nhân thế chơi vơi 
Nương cánh thời gian mượn nguồn thi hứng
Diễn tả tình riêng trong một đôi lời.
Kiến Ðức, 1963






NHỚ NGUỒN
Ðã được Nguyễn Tôn Khoa phổ nhạc

Có phải đại dương trùm tỏa mưa thương
Nước chảy về nguồn ?
Có phải mùa thu trở lại Nam phương
Nhạn chẳng quên đường ?
Có phải tha phương có người lữ thứ
Trạnh thương đất cũ bao lần ngậm sương ?

Lên cao từ đỉnh Trường Sơn
Nhìn sang thấy Thái Bình Dương bồng bềnh
Thấy sông cuồn cuộn đăng trình
Thành mưa kết tỏa lung linh về nguồn
Thấy cây đổ lá đường mòn
Thấy chim về tổ, tâm hồn mênh mang ...

Lên cao từ đỉnh Việt Nam
Nhìn quanh thấy núi sông đang chuyển mình
Thấy trăng sao đổ xuống ghềnh
Ngàn chim muôn bướm bập bềnh dưới chân
Thấy nguồn sông nước trằng ngần
Thấy muôn ghềnh thác xa gần tung reo
Thấy trời mây bổng trong veo
Thấy tình võ đạo tuôn theo nhịp nhàng

Ði qua làng củ phải xuống ngựa
Xin muôn đời thao thức quê hương
Xin vòng tay ôm hào khí đầy hồn
Xin làm sông nhớ mãi nước trong nguồn....
1968



Niềm Tin Vương Cao


Thầy thân mến gởi đến huynh đệ, các em niềm tin và tụ điểm của chúng ta, cố gắng kiện toàn tự thân xiết chặt hàng ngũ.

Niềm tin hồn nhiên trong nét mặt trẻ thơ - Niềm tin thắm thiết
Niềm tin vùng lên trong nhịp thở tuổi xanh - Niềm tin dũng liệt
Niềm tin chứa chan trong ánh mắt lão thành - Niềm tin bất diệt
Niềm tin đó tìm tàng trên đất chết
Giửa cảnh đổ vỡ điêu tàn ...
Xin Đức Mẹ Đồng Trinh cho con tâm thức
Tha cho kẻ thù phá giết tan hoang
Xin Phật Tổ từ bi cho con Bi, Từ, Dũng vẹn toàn
Tha cho những người không tin hại nước
Xin Sáng Tổ cho con nghị lực
Trên khổ đau cấy lại yêu thương
Cho những người đi tìm hướng thấy đường
Cho những kẻ đam mê có niềm tin dẩn dắt...
Niềm tin đó miên man như hồi chuông cảnh giác
Toả hào quang soi những bước chân đi
Niềm tin đó như mạ non vương trên cánh đồng sơ xát
Nuôi tương lai bằng nhựa sống kiên trì
Niềm tin đó thoát ra từ tâm thân vững mạnh
Kết hợp an vui bằng nhiệt khí tình người
Đuốc tin tưởng sáng soi ngàn định mệnh
Gieo thương yêu đằm thắm đất trời
Tim từ ái kết duyên hồn linh mẩn
Tạo bàn tay đanh thép vào đời ...
Hảy trải rộng niềm tin ra bốn phương tám hướng
Truyền cảm thông vi điệu Đất, Trời, Người ...
Đan kết biên tình vỉnh cửu
Từng dọi tim vô ảnh giửa người người ...
Hảy tiếp nhận niềm tin lao mình nhập cuộc
Hảy hướng theo vì sao Bắc Đẩu
Soi trên vùng đất sa mù, hăng say dấn thân
Biết đặt mình vào tâm tưởng tha nhân
Biết cảm thông với cơn mê trùng điệp
Của những người đau tủi nhục ê chề
Của kẻ mất niềm tin chỉ biết hoài nghi
Của kẻ não nề nhìn đời khinh bạt
Đó - Niềm tin của quê hương ta
Đống lúa chín bao la trỉu hạt
Đó - Niềm tin của dân tộc ta
Biến lúa thành cơm nuôi sống con người
Đó - Niềm tin của môn phái ta
Vườn cau xanh tươi trái lạnh mọng ngọt
Hảy chia đến cho những kẻ khát
Cùng nhắm hướng tương lai, làm lại cuộc đời
Niềm tin của chúng ta thăng hoa
Là hoa nở trên đạo sống
Là cách mạng tâm thân
Là lý tưởng, là ước vọng
Là không gian, là hơi thở
Vượt lên ngàn biến động hủy hưng
Ta làm nhạc bằng âm thanh
Viết văn bằng hồn chử
Pha màu khi vẻ tranh
Soạn viết, vẻ gì đây
Khi đề tài còn thiếp ngủ ?
Ta sống với yêu thương
Nhưng chỉ thấy chán chường
Ta bước vào đời bằng tâm thân sáng chói
Sao chung quanh ta toàn bóng tối hoài nghi ?
Ta muốn vượt lên trên thành bại
Sao còn quan ngại thiệt hơn
Đuốc nào đây soi mải bước ta đi ?
Niềm tin ... Niềm tin - Việt Võ Đạo ...
Xin tiếp nhận Niềm tin ngước cao vằng trán
Xin tiếp nhận Niềm tin võ đạo nguyên khôi
Thoát ra, bay lên ...ta là khí thiêng
Là ánh sáng, là lửa, là đất
Là nước, là aó cơm
Là xã hội, là con người
Đó niềm tin của ta
Cách mạng tâm thân liên tục đời đời ....

 



VƯỢT VŨ MÔN

Vũ môn là đó, chuyện ngư long
Sự gnhiệp ghi thêm một điểm hồng
Võ Việt vinh thăng ba tuấn kiệt
Ðạo Nam hưng phấn một tâm đồng

Tâm thân cách mạng hoà nhân loại
Trí dũng tô bồi mạnh núi sông
Dân tộc soi đưỡng người đạo nghĩa
Tương lai còn mãi đại thành công 
1971 





SONG LONG HỘI THÍ

Mười bốn năm qua nguyệt tỏ rồi
Khí thiêng hun đúc tụ thành hơi 
Song long vũ lộng trời mây chuyển
Tứ hải triều dâng sóng gió nhồi

Ðất nước, sư môn rèn chí khí
Gia đình, thân quyến tạo nguồn vui 
Tương kai sự nghiệp còn thăng tiến
Ðạo nghĩa ngàn thu mãi sáng ngời 
1989




 Xem lại phần 3  / Xin xem tiếp phần 5


 


 

..