Dòng Sông Xưa
Tue - 09/11/2007 18:03
|
|
Tôi sinh ra trên dòng sông, thời gian dần trôi, tôi lớn lên cùng dòng sông, Với ánh mắt bờ môi rạng rở ấm áp của mùa Xuân, dòng sông ngày ấy cũng chạnh lòng thương xót, tôi vương vấn giọt lệ buồn mỗi khi chiều về tôi thường ngồi hát bên dòng sông im vắng.
Bây giờ tôi đang ở nơi dòng sông xa xôi nơi đất khách quê người. Từng chiều buồn bã, cô đơn tôi hát cho vơi đi nổi buồn của người lữ khách tha phương. Ngày xa xưa tôi hát giữa dòng sông và giờ đây tôi hát giữa dòng đời, dù dòng đời không êm ái như dòng sông. Tôi tự hỏi dòng sông xưa có xót xa cho nổi lòng của tôi và tiếng hát của tôi có làm vơi đi nổi nhớ không. Tôi vẫn hát để xoa dịu nổi đau trong từng đêm vắng, từng đêm dài cô đơn, trong những đêm bơ vơ, cho thân cô lữ trên quảng đường qúa dài, hằng đêm vẫn mộng tưởng như chờ ai trong nổi nhớ, nổi thương đầy vơi, giọt vắn giọt dài trong những đêm đợi, đêm chờ trong cô vắng cùng những tiếng côn trùng rĩ rã ngoài sân tạo thêm cảnh thê lương cho lòng lử thứ.
Mùa Thu rũ áo ra đi, không nói một câu, lá vàng lướt qua qúa nhanh tôi không đuổi kịp nên còn ở lại ôm một nổi sầu vạn cổ, đêm đợi đêm chờ để tôi nhớ từng đêm cho mùa Đông đến, mang theo gió buốt lạnh vào lòng lữ thứ tha phương.
Trời bây giờ, trời buồn nên trời hay mưa, càng mưa lòng tôi càng cảm thấy cô vắng và nghẹn ngào cùng tiếng mưa rơi trên mái nhà. Tim tôi đau buốt theo từng tiếng gió đập vào khung cửa, nhìn chung quanh thiết tha ngậm ngùi.
Tiếng hát của tôi bây giờ sao lạc lỏng, bơ vơ trên xứ người không còn êm dịu ấm áp nửa mà giống như một tiếng than.
Cát Thanh (Theo Thư Viện Vovinam) |