Thành viên có mặt 
 Khách: 001
 Thành viên: 000
 Tổng cộng 001
 Hits 002165950
 Lịch 
Tháng Năm 2024
T2T3T4T5T6T7CN
    1 2 3 4 5
6 7 8 9 10 11 12
13 14 15 16 17 18 19
20 21 22 23 24 25 26
27 28 29 30 31    
 <  > 
 Tin Tức Mới Nhất 
Thi lên đai và lễ giỗ cố võ sư Chưởng Môn Lê Sáng tại Raleigh
Lễ giổ Cố Võ Sư Chưởng Môn Lê Sáng tại San Jose
Quyết tâm, Cố gắng và Đều đặn...3 yếu tố căn bản cho người môn sinh.
Bài Văn Thi Hoàng Đai : Phan Vương Hải Âu
Luận Văn của MS. Bùi Minh Hải - Vovinam Raleigh
Thư Cảm Tạ Chung - Giải Thi Đấu và Hội Diễn Vovinam Hải Ngoại
Tường Trình Khóa Thi Lên Đai tháng 7 năm 2016
Bản tin the 16th Overseas Vovinam Tournament 2016
Sự Hình Thành căn nhà Vovinam và sân tập - Vovinam House & Garden
Thư Mời - The 16th Overseas Vovinam tournament 2016
Tiểu Luận Võ Học - VS Trần Minh Hoàng
Thầy trò tôi 30 năm !
Văn - NHỚ VỀ MỘT NGƯỜI BẠN
Bản tin Tang Lễ Cố VS Trung Trưc - Trang Phước Đức
Thơ viết cho Vs Trang Phước Đức
 
VOVINAM VIET VO DAO Fri - 05/03/2024 06:32
Tâm Tình: HLV. Nguyễn Quang Hùng - Đà Lạt
Thu - 10/28/2010 19:31

Xem hình

Tôi đã bao lần muốn viết bài lên diễn đàn nhưng thực sự bận quá. Cũng không có gì nhiều cũng không quan trọng vì đơn giản đây chỉ là một tâm sự của một môn sinh VOVINAM nhưng cũng là tâm sự của một con người trong khi ngồi một mình, chợt thấy miên man nhiều suy nghĩ về VOVINAM về cuộc đời về lòng người.
Nghe như có vẻ là giống một lời bài hát. Tôi cũng nghĩ thế. Chợt nhận ra rằng mình đã xa diễn đàn dường như lâu quá. Thời gian trôi nhanh thật, thấm thoát đã 4 năm.

Năm đầu tiên khi mới học VOVINAM, tôi như một đứa trẻ lạc bước vào một thế giới mới đầy tình thương, sự chan hòa lẫn nỗi thấu hiểu của đại gia đình ấy. Khi chuẩn bị thi lên lam đai (nói thực hồi đó tôi học cơ bản hơi lâu những 6 tháng lân) thì VOVINAM SAN JOSE có lên ĐÀ Lạt và ghé thăm võ đường nơi tôi tập luyện. Nhìn những con người có thể khác nhau về địa vị, tiếng nói nhưng khi mặc màu áo xanh ấy thì trong ai cũng như ai, và ngày ấy tôi gắn bó với VOVINAM như máu thịt mình. Tập luyện không kêu ca, không tiếc thời gian nhưng nói thực tôi không bao giờ ân hận.Không phải tự tâng bốc nhưng tôi nghĩ đó là nền tảng đươc thầy tôi xây dựng, vun vén cho cái tình yêu mà chúng tôi, những người đồng quan điểm là hi sinh vì niềm đam mê và đó là hạnh phúc. Một thứ hạnh phúc giản đơn nhưng không dễ gì mấy ai hiểu được.

Nói chuyện vui thôi, khi thấy mấy đứa nhóc nhóc được bố mẹ quan tâm, đưa đi học rồi đủ thứ chúng tôi hay nói với nhau, tụi nó kể cũng sướng, mình đi học trốn bố mẹ gần chết, lên đánh cho cố, mồ hôi ra quá chừng, mà không dám giặt nhiều vì sợ biết là đi học võ. Không phải tôi trách cứ, nhưng đơn giản vẫn còn quá nhiều thứ khúc mắc trong suy nghĩ về con người và võ thuật của con người.

Thời gian lại trôi, sau 2 năm bắt đầu nhận thấy những khó khăn của cuộc sống, của lòng người, của những gian truân nảy nở ngoài xã hội khiến tôi phần nào rối loạn. Sống một cuộc sống xa nhà, tính tình khép kín, dễ gần nhưng không dễ hiểu và bày tỏ, nên tôi thấy đuối dần và xa dần việc học hành. Giờ nghĩ lại thấy mình ngu ngốc, và trả giá hơi đắt. Nhưng những ngày đó tôi vẫn tập đều đặn, vẫn đổ mồ hôi, nước mắt (nói thế thôi mồ hôi thì có nhưng nước mắt thì không vì với tôi đau trên sàn tập cũng là một niềm vui để nhớ), cho dù tới trước ngày thi một đêm tôi vẫn tập, rồi gặp tai nạn trong bài biểu diễn, rồi phải lên viện khâu mẫy mũi, rồi sáng hôm sau lại lên chuẩn bị cho kì thi, rồi bước từng bước cà nhắc lên thi với thể trạng tồi tệ. Người gầy khô xanh lét (do lười ăn rồi ít ngủ), mặt thì băng xéo cái băng keo cá nhân để không bị bung chỉ vết khâu, chân bị đau do té ngã không đúng... đủ thứ hết. Nhưng tôi lên đánh bài thì thấy mình quên hết mọi nỗi đau.

Tôi cố gắng hết sức để trả ơn thầy tôi, trả ơn người anh mà tôi kính trọng, trả ơn gia đình mà luôn cho tôi niềm vui mỗi khi tôi về nhà cho dù đó là lúc tôi đau đớn nhất. Đạt đựoc tâm nguyện là lên được huyền đai. Mừng nhưng tủi vì thấy quanh mình sao cô đơn quá, không ai thật sự hiểu và đơn giản là đón mình sau kỳ thi để chúc mừng. Nhưng quanh tôi là những người tôi yêu và tôi không sợ cô đơn vì tình yêu cho gia đình ấy khiến điều ấy nhỏ nhặt thôi.

Ngày ấy là lần đầu tôi gặp chưởng môn, người tuy không khỏe nhưng vẫn lên thăm chúng tôi, vẫn dự lễ kỉ niệm thành lập, vẫn cười tươi với chúng tôi khi chụp hình. Tôi nghĩ chắc thầy mệt lắm, nhưng nhìn thầy tôi nghĩ chắc môn phái sẽ được ăn mừng sinh nhật trăm tuổi của thầy thôi...

Thời gian sau lần thi đáng nhớ ấy, tôi bước vào con đường trả nợ những sai lầm, cố gắng vớt vát những gì mong manh cuối cùng trên con đường học, như thế tôi xa dần lớp, xa dần thảm tập xa dần những con người mà tôi yêu nhưng vẫn cố gắng có một ngày trong tuần mặc bộ quần áo ấy lên thảm tập mà cười tươi với mọi người. Để rồi lại cố gắng trốn nhà trong 2 ngày, tắt hết điện thoại, như người mất tích để trốn đi cùng mọi người trong kì thi lên trung đẳng. Khi những khó khăn bộn bề, tôi vẫn luôn thầm nghe những lời khuyên đừng bỏ cuộc bên tai khi thể lực, kĩ thuật như dần mai một theo thời gian hay nói cách khác phong độ không còn và với tôi thi đậu là niềm vui nhưng cũng buồn. Chắc các bạn cũng hiểu thôi, nhưng tình cảnh lúc ấy khiến tôi thấy mình cũng thật ngu muội chỉ mong nhận đựoc 2 chữ giá như cho quãng thời gian mình đã bỏ phí.Phí về mặt này nhưng với tôi gắn bó với VOVINAM luôn là quãng thời gian gắn bó in sâu nhất trong cuộc đời mình.
Tôi nhìn ra được nhiều thứ, ngay trong gia đình ấy, không ai là con người hoàn hảo, mọi người cũng phải mưu sinh, cái thứ hai quan trọng mới là VOVINAM. Không thể đặt lên trên hết tất thảy mọi thứ rong cái cuộc sống bon chen bộn bề này. Nghĩ tới điều này mới thấy điều chưởng môn làm là không hề dễ. Thầy gắn bó trọn đời với VOVINAM, để khi ra đi không một người thân bên canh, khoác lên mình tấm áo xanh thăm thẳm để ra đi gặp các vị tiền nhân. Nhưng cũng an ủi phần nào vì biết bao đứa con cũng mặc màu áo xanh ấy, biết bao anh em con cháu của thầy đều hướng về thầy với lòng biết ơn và tự hứa trong dòng nước mắt tiễn đưa. Một cuộc sống đẹp, sống đầy ý nghĩa và thật cao cả phải không?

Bây giờ tôi đôi lúc cô đơn nhìn lại, tôi vẫn thấy cuộc sống mệt mỏi, nhiều bon chen, nhiều sự đối phó với con người, không chỉ đơn giản là xã hội và còn với cả tâm hồn minh. Và biết đâu trong cái bon chen ấy một lối nhỏ trong tâm hồn là ước mơ về những điều giản dị nhất lại là khó khăn nhất khi đững giữa hai cán cân tâm hồn và lí trí. Cái sức mạnh về tâm hồn nó mạnh hay ý chí nó mạnh. Đối mặt với chúng lại nhìn thấy mặt kia của xã hội là cần sống để nuôi sống mình và người khác. Chợt thấy bên kia của tâm hồn, một góc nhỏ thôi là nhưng chuỗi phim đẹp mà đôi lúc hiểu ra mình cần trở về hiện thực để nhìn vào đó và sống, và hành động để nuôi dưỡng ước mơ nhỏ bé đôi lúc chợt khóc ấy...

Thời gian tôi gắn bó với VOVINAM là thời gian trong cuộc sống của tôi gặp những khó khăn ban đầu, có thể nói là nhiều cũng có, ít cũng có. VOVINAM là gia đình của tôi, chứng kiến tôi từ những bước đầu, là nơi tôi cảm thấy hạnh phúc nhất, và cũng là người theo dõi tôi trong cuộc sống. Khó khăn trắc trở trong cuộc sống ai cũng có. Về gia đình, rồi chuyện đối nhân xử thế, chuyện tình cảm... tất tần tật tôi đêu gửi gắm để trải lòng mình để không thấy cô đơn khi mình đứng trước mọi người. VOVINAM dạy cho tôi nhiều điều nhưng nói thật sự khi đó tôi không có nghĩ nhiều về những điều mình được nhận, để rồi khi tuổi đời trôi qua tôi mới cảm nhận được nhiều ý nghĩa mà mình hiện có. Nói thật sự tôi thấy mình đã chọn con đường đúng đắn khi gắn bó với gia đình này. Nhưng cuộc sống thường phũ phàng với con người hơn ta nghĩ. Để rồi tôi phải đứng giữa hai con đường tiếp tục hướng đi mà tôi đã chọn hay phải gồng mình cố gắng lao vào cái vòng xoay của phũ phàng của cuộc sống mưu sinh.

Con người có nhiều sự chọn lựa và đôi lúc sự chọn lựa là khó khăn, nhất là để hiểu ra mình cần gìm và lựa chọn ấy có đúng hay không cho quãng dường mình sau này.

Khi gặp khó khăn tôi lại về gia đình ấy để cảm nhận rằng mgình không thừa trong cái xã hội này. Nhưng khó khăn lại dồn về khiến tôi chợt thấy mình quá yếu đuối. Tôi dần xa mọi người, ôm khó khăn vào mình mà không nói với ai, để rồi lại thấy buồn khi từng ngày chạy qua võ đường nhìn vào bảng hiệu mà lòng lại nhớ.

Khó khăn cũng qua đi, thời gian cũng chẳng trở lại, đôi lúc lại chợt thấy xót xa. Tôi muốn gắn bó nhiều nhiều hơn với những con người mà tôi yêu nhưng những sức ép từ gia đình từ cuộc sống lại đè nặng khiến đôi khi quyết tâm ở lại để cùng chia sẻ niềm vui với mọi người lung lay. Từng ngày từng ngày tôi nhìn vào sợi đai bộ võ phục để rồi lại tự hỏi, mình nên làm gì để trả ơn những người đã cho mình thành công ấy. Hai mặt của cuộc sống, tình yêu không thể khiến ta no, không thể khiến cho ta tự xây nên một mái nhà, một cuộc sống thanh bình như ta ước mà phải lao vào cuộc sống để chứng minh mình tồn tại.

Tôi vẫn sống nhưng tâm hồn tôi vẫn ở với VOVINAM và tôi ước rằng tôi có thể vượt qua để có thể có một ước muốn đơn giản ngày ta là người của xã hội đêm về ta sẽ trở về ngôi nhà với những người thân thương ấy để lại được đổ mồ hôi để cười và khóc trong niềm vui nho nhỏ ấy

HLV. Nguyễn Quang Hùng - Vovinam Đà Lạt




Tin liên quan:
Thư Cảm Tạ Chung - Giải Thi Đấu và Hội Diễn Vovinam Hải Ngoại [Mon - 07/11/2016 11:04]
Sự Hình Thành căn nhà Vovinam và sân tập - Vovinam House & Garden [Sun - 06/19/2016 23:14]
Thầy trò tôi 30 năm ! [Thu - 06/16/2016 08:12]
Duyên tình của Vovinam - Tấn Đạt & Thanh Thùy [Mon - 10/12/2015 00:57]
Chương Trình Du Ngoạn sau Đại Hội Tournament [Sun - 07/05/2015 20:25]
Những lời chúc mừng từ quý đồng môn và thân hữu ! [Wed - 05/27/2015 18:15]
Viếng Thăm Seattle [Tue - 04/14/2015 19:56]
Tâm Tình từ Vovinam San Diego [Fri - 07/18/2014 20:56]
Tâm Thư số 2 - Vovinam tournament 2014 [Mon - 06/02/2014 09:44]
Suy cảm trong mùa Tưởng niệm Sáng Tổ [Wed - 04/23/2014 07:30]


 Bản để in  Lưu dạng file  Gửi tin qua email


Những bản tin khác:
Thầy trò tôi 30 năm ! [Thu - 06/16/2016 08:12]
Viếng Thăm Seattle [Tue - 04/14/2015 19:56]
Tâm Tình từ Vovinam San Diego [Fri - 07/18/2014 20:56]
Tâm Tình - Vài Cảm nghĩ [Sun - 09/29/2013 10:47]



.:: VOVINAM VIET VO DAO ::.
Master : Cam Binh Nguyen
Add : 54 South 26 Street. San Jose, CA 95116 - Phone : (408)291-0698
E-mail : vovinamsj@yahoo.com - Website : www.vovinamus.com
------------------------------------------------
Thời gian mở trang: 0.094 giây. Số lần truy cập CSDL: 11
Site xây dựng trên cơ sở hệ thống NukeViet v2.0 - phát triển từ PHP-Nuke, lưu hành theo giấy phép của GNU/GPL.