Thơ: - Trung Đạo - VS Nguyễn Văn Nhàn
Sun - 09/16/2007 10:43
*. Xin được đáp tạ tấm lòng chư huynh đệ, đặc biệt là sự tưởng hưởng tác giả bài biết “Những Ngôi Sao Sáng”. Mong rằng những dòng Trường Thiên Chính Khí nầy sẽ truyền được chút lửa ấm và ánh sáng giữa màn đêm đông lạnh.
Trường Thiên Chính Khí
Gởi tặng Đệ Huynh
Thơ Trung Đạo
Ta chưa ngã, khuyên ai kia đừng vội ngã
Buồn cho ta lặng ngắm gió mây sầu
Lui một bước gìn ĐẠO CAO – CHÍ CẢ
Trò Đúng Sai – Thành Bại, có là đâu!
Ta lui gót, dưỡng HÙNG TÂM – CHÍNH KHÍ
Thử lòng ta cùng nước chảy mây trôi
Sống an nhiên với tâm hồn kẻ sĩ
Trò đão điên, hư vọng để cho đời!
Tuy lui gót, nhưng ta luôn đứng vững
Không phai lòng đổi chí trước thời gian
Thanh gươm báu vẫn nằm yên trong võ
Chờ đêm đêm tâm sự với ánh trăng vàng..
Ta lui gót, nhưng chưa hề gục ngã!
Đời bon chen đứng vững được bao lâu?
Tuy bệnh hiểm và cơ thời nghiệt ngã
Chẳng hề chi như nước chảy qua cầu!...
Đời không loạn, vàng thau không lẫn lộn
Đạo không suy, không có cảnh cơ cầu
Thân lâm bệnh vẫn còn cơ trị liệu
Đạo đời suy, ta biết hướng vào đâu?..
Cơn đại loạn, giữ TÂM là trên hết
Tiến hay Lùi phải biết rỏ đường đi
Lẽ Mạnh - Yếu chớ trông vào Thế - Cảnh
Được nhất thời chưa chắc chẳng suy vi
Tôn Đạo Nghĩa, hoá thân vào đại cuộc
Hiến chân tâm cho đạo cả muôn đời
Mặc thế sự cong lưng tìm vinh nhục
Ai manh tâm, vọng động, tự chôn vùi…
Đệ huynh ơi, ngày nay chân lý tưởng
Và kỷ cương, hồn tính đã phai rồi!!..
Ta lui gót lòng xé đau như cắt
Nhưng bình tâm, ẩn nhẩn, nghĩ cơ trời…
Ta chẳng lẽ quay lưng cùng sự thật?
Hay còng lưng uốn gối chạy theo người?
Hảy thấy rõ nguy cơ thành đống các
Và tương lai khi giềng mối rã rời! …
Là đồng môn, chớ nên làm đối thủ!
Là đệ huynh, tình nghĩa gắng tô bồi!
Càng điên đão, càng bị người khống chế
Hảy nhìn sâu, xét tận, đệ huynh ơi!
Ta muốn nhắn, hởi nầy đệ huynh yêu dấu!
Đường hôm nay đích tới thật mù xa
Muốn Tiến Vững, phải thường năng phấn đấu
Bình chông gai trước hết ở lòng ta…
TÀI-TRÍ-SỨC rất cần cho đại cuộc
Dễ mòn nhanh, nếu vọng động - đua chen
Dễ giam ta trong tự mãn, tị hiềm
Rồi đố kỵ sẽ thêu ta trong khoảng khắc!
“Dưới miếng mồi ngon có con cá chết!”
Tưởng mồi ngon nhưng cá phải cắn câu!
Tham công việc, tham hư danh, vị ngã
Tổn trí tài, nhưng giữ được bao lâu?!
Chớ là cá, đớp lầm mồi câu nhử!
Chớ là chim, tham thóc vụng cơm thừa!
Chớ là gà, quanh quẩn chiếc chuồng hư!
Chớ là ngựa, cho chủ kia bịt mắt!
Ta thương xót khi ngắm nhìn sự thật
Và phải nghe những chuyện rất đau lòng!
Mãnh vườn kia, dài công ươm đại thụ
Lẽ nào nay, toàn lau sậy, hoài công?..
Đệ huynh ơi! ta chưa ngã, xin ai kia đừng vội ngã!
Trong chán chường, vọng động, bả hư danh
Loài đại thụ phải bình tâm vươn vượt
Mặc bảo bùng, cây dại phủ vây quanh
Lấy Đạo Nghĩa, làm rể sâu - Gốc vững!
Lấy Nhân Hoà, làm xử thế - dựng tương lai
Không đáp trả, dành cho người chử Đức
Và cho ta, chử Hậu ở ngày mai…
Cho đại nghĩa có hùng tâm chất ngất
Không chí toàn: Công việc với Hơn thua
Đời muốn ta, tranh nhau làm Đối thủ
Dẫm ân tình, chôn lý tưởng, thích say sưa..
Đó là cách đối nhân bằng chính đức!
Dày công phu, tu dưỡng sẽ thành công
Tính võ đạo, ngoài tin yêu chính trực
Còn nhẫn hoà, khoan độ, luyện chân tâm
Hồn tính đó, cộng thêm TÀI TRÍ ĐỨC
Mới thật cần cho đại cuộc hôm nay!
Ta tạm gởi chút tin yêu - nghị lực
Thủ cho bền sức bật của ngày mai!
Ta chưa ngã, xin ai đừng để ngã
Cứ âm thầm chuyên nhất trước thời gian!
Còn THẦY TRÒ, CÒN ĐỆ HUYNH CÒN TÂT CẢ
Còn TRĂNG SAO, há lẽ ngại đêm tàn?!..
Trời Đông Đất Khách/ Âu Châu tháng 1/2007
Trung Đạo - Võ Sư Nguyễn Văn Nhàn
(Theo Thư Viện Vovinam) |