**LẠC LỐI**
Tue - 09/25/2007 17:08
Chân bước nhẹ trong lòng phố vắng thưa người qua lại vào đêm khuya, Chỉ thấy sương mai long lanh nhẹ nhỏ xuống trên cành lá hai bên vệ đường, văng vẳng bên tai tiếng nhạc lẩn cùng tiếng gió đong đưa.
Tiếng xe cộ qua lại cùng tiếng còi mang thêm nổi hoang mang trong lòng phố vắng. Về đâu, về đâu nhỉ? Sao con đường dài qúa và qúa xa lạ, không ai quen biết chung quanh, cô đơn từng bước chân buồn gỏ nhịp trên đường vắng.
Dừng bước phiêu lưu hay tiếp tục những bước sầu vương, đêm dài hay ngắn nào ai biết, trên căn phố cao, có người đã ngũ, trời đã bắt đầu mưa lất phất trên phố, từng giọt mưa, rơi giữa cơn mộng cánh chim nồng say trên đỉnh cây cao.
Mưa hôm nay rơi ướt tóc mây, bóng tối đường dài như chiếc bóng bên thềm nhớ ai cho nỗi sầu vẫn rơi xuống vai, điệu nhạc hồn nhiên còn đây với những tiếng yêu vơi đầy, cho khúc nhạc vẫn còn dở dang chưa dứt khúc.
Một sớm một chiều một ngày hoặc một tối hay trưa về, ngày nắng dài, ngày sầu hoặc ngày gió hay đêm mưa về làm hồn ta rộn rã những khúc ca yêu đời như đã thuộc về ta, gợi nhớ một ngày hè về trời ngập nắng, nghe tiếng chim lảnh lót trên cành cây Hoa trắng.
Lối về bổng trở thành xa lạ, có phải ta lạc lối đường về rồi chăng? Ngôi nhà thân yêu sao không thấy nữa, ai đã dời nó đi rồi sao. Tại sao ta lại lạc lỏng bơ vơ thế nầy? Bạn bè, người thân của tôi ơi, sao nỡ quay lưng ngoảnh mặt bỏ tôi một mình trong lòng phố vắng thế nầy?
Cát Thanh (Theo Thư Viện Vovinam) |