Thơ của Cò Con
Sun - 07/22/2007 00:04
|
|
Trang thơ của Cò Con
Dưới đây là những bài dự thi của Phóng Viên Cò Con - Vovinam Đà Nẳng.
VỀ TRƯỜNG XƯA
Chiều nay con về lại trường xưa
Nghe gió thổi rì rào nhẹ mát
Ngược dòng thời gian con tìm lại
Tuổi thơ con trôi tự bao giờ
Nhớ mãi những kỉ niệm thân thương
Nụ cười trong nắng hãy còn vấn vương
Giờ đây nhìn lại lòng man mác
Nhớ bóng thầy xa lẫn mái trường
Bỗng ướt lòng con mưa bụi bây
Nỗi nhớ trong con lại đong đầy
Có dáng thầy hiền như sách vở
Con dòng chữ xanh bối rối ngập ngừng
Xôn xao kỷ niệm cứ theo về
Giá thầy xưa đừng dạy chi phép nhớ
Cứ để con quên, đừng trả bài trả vở
Có lẽ bây giờ đỡ chút bâng khuâng
****************************
THỜI DIỆU NGỌT
Mưa rơi nhiều. Áo nhỏ thơm xanh
Sân trường vắng cuộn mình nắng hạ
Ngày nhớ quá. Đường dài đến lạ
Dấu buồn mười tám đậu hoen môi
Lớp học gầy trông nhớ trông thương
Cây run lá trách chiều lỡ hẹn
Lời yêu dấu bao lần bẽn lẽn
Đến bây giờ lặng lẽ chân mây
Xa xăm rồi tay thiếu bàn tay
Quên để nhớ một thời diệu ngọt
Dẫu chấp chới buồn qua bận bịu
Thu mình vào miền nhớ trong nhau
**************************************
HƯƠNG XƯA
Trong hơi thu tôi nhẹ nhàng rảo bước
Giâc mơ về tìm lại chút hương xưa
Vẫn mặn nồng tình thầy cô chan chứa
Tấm bảng đen in nét chữ tay người
Phấn trắng ơi sao nỡ làm tóc bạc?
Mái đầu xanh ngầy ấy đã phai màu
Vẫn ấm êm lời thầy cô dạy bảo
Mãi theo tôi từng tháng từng ngày
Không ngạt ngào như hoa thơm cỏ lạ
Nhưng mãi hoài vương một chút hương xưa
***********************
CỔ TÍCH NGƯỜI LÁI ĐÒ
Có tiếng sáo làm lòng ai xao xuyến
Chuyện Trương Chi ngày ấy đã xa rồi
Sao tiếng sáo còn lửng lơ sông cũ
Nghe bồi hồi như cổ tích đò ơi
Một đời cô mưa nắng mãi không thôi
Vẫn lẻ bóng, đò ơi ngàn năm đợi
Tiếng sáo xưa-tâm tình thôi khép lại
Để âm thầm tưới tắm những yêu thương
Mỗi trang văn đều in màu tâm huyết
Mỗi bài thơ chở nặng những tâm tình
Chẳng thấu hết những điều cô dạy bảo
Lũ học trò ngơ ngác tuổi trăng non
Dẫu thời gian cứ vô tình không biết
Dẫu lắm chữ”ngờ” không ai học hết
Em vẫn tin và bước đi mải miết
Bởi vì đời là em đó phải không cô?
******************************
CHẲNG THỂ NÀO KỂ HẾT
Như người cha nghiêm khắc,
Thầy dạy em tri thức
Biết đạo đức ở đời
Biết yêu và biết ghét
Như là người mẹ hiền
Yêu thương con hết mực
Khi em không thuộc bài
Thầy buồn,không khiển trách
Như là một người anh
Mấy lần trường đóng trại
Thầy cùng sống cùng vui
Cùng chúng em giải trí
Như là một người chị
Vừa dạy,vừa bảo khuyên
Cho em mau hiểu bài
Nhanh tiếp thu kiến thức
Lớp trưa hè nóng nực
Thầy như cơn mưa rào
Mang theo bao hơi nước
Xua tan ngọn gió Lào
Lớp chiều đông mưa biển
Thầy như vầng mặt trời
Tan mây đen ẩm thấp
Cho ánh nắng vàng tươi
Thầy ơi!Thầy tất cả
Không kể hết thầy ơi!
Bao khó nhọc trên đời
Cho em càng khôn lớn
**********************
Những bài dự thi của Phóng Viên Cò Con
BÓNG CẢ
Con tìm về câu hát ca dao
Bao mùa thay lá rồi
Thời gian gọi tuổi đời vội vã
Mẹ đã già câu hát bỗng rưng rưng
Năm tháng tuổi thơ ngọt lựng tiếng cười
Trong tay mẹ sáng bừng lên hạnh phúc
Tuổi thơ vụng về,tuổi thơ khờ dại
Bài ca dao nào biết đã xẻ hai
Đời mẹ dài câu hát bỗng xa xăm
Như năm tháng gọi về trên khoé mắt
Trôi qua đời dấu chân chim thầm lặng
Con có hiểu gì đâu
Tóc mẹ phai màu
Đâu là mẹ làm sao con biết được
Giọt nước mắt nào mẹ đã chảy cho con
Mẹ là biển trọn một đời êm ả
Nhưng mẹ có là biển đâu!
Đâu còn đợi đến lễ Vu Lan
Trên ngực áo cài bông hồng màu trắng
Mới nhận ra con vắng mẹ……….mẹ ơi
********************************
GIAO MÙA NHỚ THƯƠNG
Trời còn cơn mưa muộn
Mây đã vội sang mùa
Con đường xưa đến lớp
Cây xanh oà bong trưa
Nhắc tên hoài niệm cũ
Bạn bè xa hết rồi
Câu thơ mười sáu tuổi
Xao xuyến ướp vành môi
Cơn mưa nhạt nhoà nước
Cõng hoàng hôn đi qua
Sông trôi miền kí ức
Thao thiết giữa đôi bờ
Ngỡ như là ảo ảnh
Ngỡ như là chiêm bao
Giật mình nghe mùa sang
Bỗng thấy tràn thương nhớ
**************************
MÀU PHẤN TÍM
Hơn một lần con đã nghĩ về thầy
Người giúp con xây dựng những ước mơ
Ngày mai con bước vào đời bở ngỡ
Có thầy bên con uốn nắng từng lời
Thầy ơi!
Có những lúc chúng con làm thầy giận
Bụi phấn nào rơi xuống gót chân buồn
Chúng con,những đứa trẻ còn thơ vụng quá
Xóa làm sao những lỗi lầm hôm nay
Lòng thầy đó,bao la như biển vậy
Chúng con là những hạt cát trắng tinh
Biển đưa cát đến bến bờ xa lạ
Và cho cát thêm chút vị mặn của đời
Giờ đây thầy ơi,thời gian đi mất hút
Chúng con lên đường đi tìm kiếm tương lai
Nếu mai đây trở thành thầy giáo
Hơn một lần con sẽ kể về thầy
Giờ chia tay…
Chỉ xin tặng thầy một giọt nắng
Viên phấn của thầy có nhoè màu tím lạnh
Tâm hồn con nhòe cả góc sân trường
Giờ chia tay mong manh
Con gửi lại nơi đây
Một nửa tâm hồn…
******************************
NỖI NIỀM LỚP MƯỜI
Khi bạn bè náo nức tới trường
Con lặng lẽ khép mình trong phòng vắng
Nghe long nặng nặng
Một nỗi buồn gọi khẽ thành tên
Là tiếng thở dài của mẹ trong đếm
Như khói thuốc cha trầm khung cửa
Và nét chữ bạn còn lưu bút
“Hãy cố lên vươn tới tương lai”
Vậy mà con chẳng thể vượt qua
Con điểm chông chênh giữa hai bờ trượt-đỗ
Để hôm nay con đành mắc nợ
Thời gian!
Thời gian ơi!
Ánh đèn không thể nói thành lời
Nhưng vẫn cháy cho ước mơ toả rạng
Hương hoa sữa miên man trong im lặng
Con cúi đầu
Đặt bút
Những bài toán
Lớp mười ơi!
************************
THĂM TRƯỜNG XƯA
Mùi mực thơm vương vương trang giấy
Tuổi học trò còn mãi không thôi
Ngày tôi đi sân trường yên ắng quá
Ngày tôi về phiến đá bỗng thêm xanh
Có phải chăng hang phượng vĩ lên nhanh
Và thầm thì những lời thương nhớ nhất
Tán bang rưng rưng xanh trước gió
Tiếng ve ran gọi níu tôi về
Bụi phấn xưa những chiều không gian biếc
Tay cô gầy nhịp phấn có run run
Hay cô cầm mái chèo khua song nước
Đẩy đò trôi theo phía trước thời gian
Thăm trường xưa trò cũ bỗng bâng khuâng
Giở kỉ niệm nhìn sâu vào thương nhớ
Nghe đây vơi tâm sự cúi buồn
Tuổi học trò ai có thể nguôi quên
**************************
THẦY GIÁO DẠY VĂN
Có gì lạ đâu khi thầy giáo dạy văn
Sao học trò cứ mỉm cười”nghi vấn”
Chuyền giấy hỏi nhau rằng có phải:
“Thầy của mình chắc lãng mạn lắm đây”
“Chắc là thời sinh viên
Thầy cũng làm thơ nhờ người chuyển hộ
Cũng từng đạp xe đến mòn con phố
Chờ mong một cái gật đầu”
Và rồi thương nhớ đâu đâu
Như lũ học trò bắt đầu thấy lớn
“Cô” ngày xưa chắc xinh lắm
Cũng dễ thương như con gái lớp mình!
Đoán tới đoán lui,thôi,hỏi đại thật tình
“Thầy ơi…”.”Các em đừng lãng đãng”
Không chịu học hành có nằm mơ đến sang
Cũng chẳng bao giờ biết lãng mạn gì đâu”
*****************************
THUỞ HỒN NHIÊN
Tớ và cậu bước trên con đường đỏ
Nhớ kỉ niệm về một thuở hồn nhiên
Hai đứa mình mến nhau trên tình bạn
Chưa bao giờ và mãi chẳng quên nhau
Những buổi chiều hai đứa bước song đôi
Bỗng cậu chợt mỉm cười nhìn tớ
Phút xao long tớ giật mình tỉnh lại
Mím môi cười quên giây phút thoáng qua
Rồi có lúc cậu lại nhìn tớ ngây ngô
Tớ lại tránh những phút giây xao xuyến
Để tình bạn thiêng liêng và quyến luyến
Đẹp hơn nhiều khi hai đứa yêu nhau
********************************
VIẾT VỀ THẦY
Trời tối đen như mực
Đêm lạnh bút tái tê
Gió trên những tầng xa
Ào ào qua mái ngói
Em êm ấm chăn êm
Nồng nàn cùng giấc mơ
Thầy ơi! Còn ngồi đấy
Bên giáo án sang đèn
Sớm mai ra đến lớp
Đôi mắt thầy dịu hiền
Nhìn ngắm những đàn con
Mong đến ngày khôn lớn
****************************************
VÔ ĐỀ
Nằm nghiêng nghiêng cạnh dòng sông lộng gió
Ngôi trường tôi lẫn với hàng cây
Con đường lớn từ trường xuôi theo biển
Cổng vuông xanh mở rộng cả khung trời…
Tôi đứng ở sân trường lộng gió
Mà long nghe lưu luyến bâng khuâng
Ba năm rồi sao chóng quá trường ơi!
Nghe trống giục cho long tôi rạo rực
Mảnh sân rộng nghe rộn rang tiếng bước
Tà áo xanh mềm mại gót chân hồng
Nghe trong gió tiếng cười đùa chạy nhảy
Tiếng thì thầm,tiếng gọi,tiếng reo vui
Tiếng hát hò với hờn giận vu vơ
Tiếng thầy giáo giảng bài êm lạ
Nghe tiếng gió nhẹ luồn qua ô cửa nhỏ
Đùa mơn man trên tóc ngắn học trò
Nghe nắng sớm giật mình bừng tĩnh
Đổ đầy sân ăm ắp ánh vàng…
Xuân còn đọng trên cành mai vàng ngọn cỏ
Ve đã về kêu thúc giục gọi hè về
Mới chớm thôi mà sao đã vàng hoe
Nhuộm đỏ cả cánh phượng hồng nở vội
Hè đến vội mùa thi theo đến
Mùa chia ly chin đỏ cả góc trời
Cây bang già sao nay bổng ngẩn ngơ
Phút tiễn biệt run run màu lá biết
Cò Con
vvnnews (Theo Cò Con) |