Bạn đã đến với võ thuật như thế nào?
Thu - 01/31/2008 20:16
|
|
Chắc hẳn trong chúng ta ai cũng có những kỷ niệm vui buồn của riêng mình về những ngày đầu khi mới đến với lớp võ .
Chúng ta có thể cùng nhau chia sẻ những kỷ niệm vui buồn đó. Mình mong qua những câu chuyện mà chúng ta kể cho nhau nghe ở đây sẽ giúp mọi người ngày càng xích lại gần nhau hơn.
Mình xin được mở đầu nha!
Chuyện mình quyết tâm đi học võ bắt đầu từ khi mình học lớp 8, năm đó là lần đầu tiên trường mình lọt được vào trận chung kết giải bóng đá thanh thiếu niên toàn thành phố. Vậy là mình và nhóm bạn trong lớp đã quyết định kéo nhau đi theo để cổ vũ cho đội bóng . Bao nhiêu công sức la hét của cả bọn suốt trận đấu cuối cùng cũng đã được đền đáp: trường mình giành được giải nhất. Chưa hết vui mừng, chuẩn bị kéo nhau ra về thì bỗng nhiên bị một nhóm khoảng 5-6 anh chị lớn hơn ( cổ động viên của đội bạn) chận đường chấn lột. Tụi mình thì toàn là con gái, trong khi bên kia có cả những anh con trai đứng ngoài sẵn sàng tiếp ứng. Thế là cả nhóm chỉ còn biết đứng yên một chỗ, nhìn đứa bạn bị giựt mất sợi dây chuyền mà cô nó vừa mới tặng. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ cống nạp cho tụi đó xong, bọn mình chỉ còn biết lủi thủi kéo nhau ra về(tội nghiệp hết sức!) . Tối hôm đó mình không tài nào ngủ được, cứ nghĩ : lẽ ra nếu bản thân có một chút gì đó (hì hì, là võ công) để tự vệ thì tốt biết mấy,đã không đến nỗi đứng yên một chỗ để bị uy hiếp như vậy. Từ đó mình nuôi quyết tâm phải đi học võ, để lỡ sau này nếu có gặp phải trường hợp tương tự thì sẽ tự vệ, chứ không thể đứng yên chịu cảnh thê thảm như vậy một lần nữa .
Một hôm tình cờ mình đọc đuợc tờ giấy thông báo tuyển sinh của lớp võ Vovinam NTN, vậy là gặp ai mình cũng hỏi xem có biết VVN là môn võ gì không? có xuất xứ từ đâu? nhưng cũng chỉ biết được sơ sơ đó là môn võ của Việt Nam. Hè năm đó mình đã đăng ký theo tập lớp Vovinam, thế nhưng mọi chuyện đã không dễ dàng như tưởng tượng của mình. Trong mấy ngày đầu, mỗi lần đi tập về là toàn thân ê ẩm, tay chân nhấc lên không nổi, có lúc mình nghĩ : có lẽ phải bỏ cuộc thôi. Thế nhưng khổ nỗi, mỗi lần nhìn thấy mấy anh chị lớp trên tập những đòn phản căn bản, té ngã, khoá gỡ, rồi thì còn nhiều nhiều thứ nữa,.. là mình quên ngay cái ý định bỏ cuộc đó luôn và quyết tâm sẽ theo đuổi đến cùng, ít nhất là đến khi nào mà mình cũng có thể tập được những đòn như vậy (hì,cũng máu lửa vá trời ) Sau 3 tháng, mình được HLV xếp vào tập ở lớp lam đai I, vì nhỏ tuổi nhất nên cái gì mình cũng được ưu tiên. Mỗi lần tập đòn chống tay bật người qua, mình rất sợ mặc dù đã có người làm bò nhưng vẫn không có đủ can đảm để qua. Hix, vậy là anh HLV bảo cả lớp cứ đứng đợi, chờ khi nào mình chịu búng qua thì mới cho tập tiếp, thế là mình đành phải dùng hết sức bình sinh để phóng thử đại qua 1 lần xem sao. May mắn đã không có chuyện gì xảy ra, mừng hết sức.
Ở lớp tập này mình đã học được rất nhiều điều, nhưng có lẽ cái lớn nhất mà mình rút ra được là :tự mình phải biết vượt qua được nỗi sợ hãi của chính bản thân thì mới mong làm chủ được nó.
Người Rừng Vovinam Đà Nẳng ***************************************************************** Tôi vẫn đang ngẩng đầu sau lần thất bại.
Vốn là 1 cậu bé nhỏ con nên thường xuyên bị các bạn bắt nạt, đến khóc thì thôi, và mình vẫn cứ vui cười sống bình thản - Đó là điều hiển nhiên.
Đến khi lớn thêm 1 chút, hoc lớp 7 vẫn tiếp tục bi bắt nạt, hồi ấy nhà mình rất hay thuê phim xem, mình khoái xem phim kiếm hiệp, kể về những người hùng có sức mạnh phi thường, chống lại các thế lực tàn ác. Rồi dần dần mình nhòm đến phim võ thuật, thực thế hơn nhiều và đặc biệt khoái lý tiểu long, Chung Tử Đơn, Tonny Yaa. Rồi mình tìm đến Taekwondo vào năm lớp 7, ba ko đồng ý nhưng bà nội đã ủng hộ mình. Lớp 9, giải HKPD lần ấy mình hẵn còn chưa ý thức được, vẫn còn nhát lắm, rồi mình thua trận, mình và thằng bạn thân cũng bị thua cuộc đã khóc thật nhiều. Bây giờ lớp 12 rồi, mình không còn như cậu bé ngày nào nữa, tuy chưa có dịp để thử sức nhưng giờ đây mình vẫn nuôi hy vọng sau này sẽ là 1 diễn viên võ thuật sánh ngang các anh tài Tonny Yaa, Chung Tử Đơn và Lý Tiểu Long.
Trước kia mình học Taekwondo, mình không chấp nhận Vovinam nhưng giờ Vovinam đã dần cảm hóa mình. Và bây giờ Mình cũng rất yêu Vovinam. FeelJo
(Theo Thư Viện Vovinam) |