****THU VÀNG ****
Fri - 06/20/2008 13:14
Thu về trên dòng sông đất lạ, chiều về quê người, từng phiến lá thiết tha!
Lòng tôi u buồn nhìn dòng sông mãi đầy vơi, như chiếc lá vàng rơi và sắp rơi vào dòng sông đang trôi chảy xuôi dòng êm ái.
Thu vàng về mang theo lá cuốn bay rụng giữa trời thanh đầy nắng, nơi quê hương khuất bóng nửa đời ta đã sống, trong đêm nay, nhớ từng ngày, vàng lá thu cuốn bay trong gió heo may chiều tàn.
Mùa Thu lá thắm gió mùa Thu, sương Thu man mác hồn thơ chầm chập qua lối công viên với lời thiết tha ý tơ vương ngàn sau bài ca mùa Thu thì thầm bên tai cho tim rộn ràng vào mộng mê thắm thiết như sóng biếc.
Thu nay về trong cơn mừa rào vắng ngắt nơi miền sỏi đá, sa mạc vàng trong lãng du, trong giấc chiêm bao thực hư cuồng điên sầu đau, một thời quên lãng thương đau, đường đời héo hắt đã mất hết những nhân sinh tồn tại trong linh hồn còn sót lại.
Thu vàng vẩn tiếp tục đến rồi đi như cơn gió lướt qua rồi tan vào không gian vô định, ai nuối tiếc, ai đau buồn chất ngất, mùa Thu vẩn vô tình đến, đi trong lạnh lùng. Lá vàng vẩn rơi rụng, không một ai tiếc thương đời lá.
Cây trơ lá, đứng giửa nắng như lòng người lử thứ cô đơn trên đoạn đường dài thăm thẳm, cố tìm một lối thoát mà sao qúa xa mờ trong Thu thưa nắng. Chung quanh trời im vắng, chỉ còn những tiếng thở dài ngàn năm trong nuối tiếc vực sâu.
Đi về đâu, hay bay theo mùa Thu đến rồi đi như định mệnh đã an bài cho nhân sinh trong trần thế. Còn lại gì, khi bước chân mệt mỏi trong quảng đường qúa dài vô vọng.
Nhặt từng chiếc lá Thu vàng, ôm vào lòng những nuối tiếc buồn thương cho kiếp sống mỏng manh như lá mùa Thu, nguyện cầu có sự thay đổi cho gió Thu bay vào tâm hồn cô độc.
Cat Thanh
|