Tiển em đi!
Sun - 10/05/2008 18:56
Tu là cỏi phúc, Tình là giây oan!
Đây là câu nói của người đời dành cho những người thất tình, chán đời không muốn vướng bận bụi trần tìm về nơi cửa Phật.
Có phải ai chán đời là bỏ đi tu không? Có một số trường hợp xảy ra như vậy, và cũng có nhiều trường hợp không phải vậy, do có căn duyên với Phật, có người qui y từ nhỏ, có người lớn lên trưởng thành rồi mới có căn duyên với Phật……
Nhờ qua trang web thư viện Vovinam, tôi được quen biết với một số môn sinh ở Việt Nam, rồi trong những chuyến về thăm viếng Việt Nam, tôi đã có duyên găp gỡ sinh hoạt với các huấn luyện viên của môn phái, đã từng đi đây đó tham quan các võ đường khác, có những lúc tâm sự đầy vơi, tôi và các em đã bàn luận về cuộc đời đầy gian lao và khổ ải! Chúng mình đã đặt ra nhiều câu hỏi về sự sinh ra, lớn lên rồi tử giả cỏi đời của con người, từ một cỏi hư vô bước vào đời chịu nhiều cay đắng, buồn đau rồi một ngày kia lại tan biến ra đi về cỏi vĩnh hằng!!!! Cuộc đời có nghĩa lý gì đâu??? Cát bụi rồi cũng trở về với cát bụi!
Mấy cô trò ngồi nói chuyện với nhau thật là tâm đắc và đã hẹn nhau một ngày nào đó, cô sẽ về xây một ngôi am tự trên núi thật cao, xa cách thế gian để mấy cô trò cùng sống chung với nhau cho tâm an tịnh không vướng nợ trần ai! Tất cả đều đồng ý và hẹn nhau sẽ có một ngày đẹp trời nào đó để thực hiện niềm mơ ước nầy ….
Ngày lại ngày qua, cuộc sống gia đình, môn phái bận rộn, nơ trần ai chưa trả dứt nên chưa có thể thực hiện được, làm sao để ra đi?
Lời hứa kia, cô chưa thực hiện được thì đùng một cái, em đã thực hiện trước bỏ ra đi bất thình lình! Ôi! Đây có thể gọi là có căn duyên với Phật rồi! Trong lúc tuổi còn trẻ mới trên 20 mà đã vội chán sự đời từ bỏ chuyện thế gian để tìm về cửa Phật!
Cô cứ tưởng người đi vào cỏi phật sớm trong nhóm mình là Thế Thường, chớ không phải là em! Vì trong mỗi bước đi, trong mỗi lời nói, trong mỗi hành động .. trong tâm của Thế Thường đều có Phật, những lúc buồn, nan giải, Thế Thường đều đến chùa để ngồi nghe tiếng kệ câu kinh cho Tâm an tịnh… Nhưng Thế Thường còn vướng nợ trần ai nặng quá…chưa dứt được nợ trần và cô cũng vậy, xin hẹn một dịp nào có cơ duyên…
Em ra đi chỉ kịp từ giả gia đình, từ giả cô, mà chưa kịp từ giả huynh đệ đồng môn, và những bạn bè thân thương… nhưng thế cũng tốt hơn vì chia tay sẽ nhiều bịn rịn…Mong rằng cửa Phật từ bi từ nay sẽ đón tiếp một tấm lòng hướng thiện, Tiếng kệ câu kinh sẽ giúp cho hồn em an tịnh. Trên đỉnh núi cao kia, gió mát trăng thanh, cây xanh che phủ, sẽ khiến lòng em quên hết những chuyện buồn đau của thế gian đầy khổ ải.
Nghe tin em Quy Y, lòng cô sao thêm trỉu nặng, một nổi buồn nào len lõi vào tâm hồn, Biết em Quy Y là tìm về với Phật Pháp, nhưng từ nay sẽ xa vắng, thiếu mất một tình thân, không còn có em để tâm sự nữa… Cầu mong cho buổi lễ Quy Y được hoàn thành tốt đẹp.
Quả đất tròn, hy vọng ngày nào đó có duyên chúng ta sẽ có ngày gặp lại nếu mình còn sống trên cỏi đời nầy. Cô và Thế Thường xin lắng một chút lòng để tiển em đi…Chúc em mau sớm đạt được Đạo!!!!
(Theo Thư Viện Vovinam) |