Chuyến Đi về Miền Trung (5)
Thu - 09/13/2007 09:37
Ngày thứ tư: Thứ sáu 27/07/07
Rời Nha Trang đi Đà Lạt vào buổi trưa nắng nóng, trong lòng trông ngóng thăm lại thành phố hoa đầy mộng mơ .
Từ Nha Trang , con đường mới lên Đà Lạt không qua những ngọn đèo cao ngất nữa , mà đi qua hai huyện Diên Khánh và Khánh Vĩnh. Con đường này đã rút ngắn khoảng cách của thành phố biển và phố đồi núi chỉ còn 100km. Khác với cảnh đồi cao xum xuê cây lá thường thấy, con đường qua nơi thôn dã lượn quanh những đồi nhỏ và sông suối và cánh đồng. Cảnh vật hai bên đường thật không khác gì chốn bồng lai.Từ trên xe có thể nhìn thấy từng nương rẫy xanh ngắt , những con suối uốn quanh ngọn đồi nhỏ.Trên cao , trời không nhiều mây nhưng cũng không nắnglắm, hòa vào cảnh vật êm đềm bên dưới. Cuộc sống ở đây cứ ngày ngày trôi qua, làm người khách phương xa cũng thấy an lòng thêm. Rời xa phố thị ồn ào, trốn những việc hàng ngày được 5 ngày cũng đỡ.. Ít ra có dịp lười biếng . Ngày nào cũng lười biếng mà, nói gì vậy trời. Hahaha.Đi hơn nữa đoạn đường , cảnh vật xung quanh chợt thay đổi, từ màu xanh của cây rừng mọc dại thành màu vàng của đất đá ven đường. Chiếc xe leo dần lên dốc , để người ngồi trong xe có dịp phóng tầm mắt ra xa hơn, và rồi bắt gặp những dãy núi hùng vĩ phía xa kia, nơi mây mù tỏa giăng, và đan cài như vòng hoa duyên dáng trên đầu.Thỉnh thoảng lại bắt gặp những dòng thác lớn có nhỏ có chảy nơi ven đường.Và có lúc cũng gặp những chiếc xe dừng lại giữa đường vì bể bánh, và cũng có thể là hết xăng, vì có cây xăng nào gần đó đâu..đèo dốc mà. Trong xe , ngồi nghe bài hát: tên gì không biết nữa, thấy hay lắm "Thà như giọt mưa vỡ trên tượng đá Thà như giọt mưa khô trên tượng đá Thà như mưa gió đến ôm tượng đá Có còn hơn không, có còn hơn không Có còn hơn không, có còn hơn không" Trời, ngồi nghe mà muốn khóc , công nhận hát hay thiệt. Đến Đà Lạt vào một buổi chiều se lạnh.Tối đến đi thăm cái võ đường nào đó, ngồi dịch mấy câu court girl rất chân thành,hehehe, của ông anh mê tiếng Pháp sang tiếng pháp cho ổng. Ổng không biết " sến" là gì, mà ôi thôi đọc nghe sến chết. Cũng phải làm cho ổng thôi, đổi chác cách xài quạt mà. Nói vậy thôi, không dịch mấy câu đó cũng ngồi đó nhìn ngừơi ta múa, đâu có chuyện gì làm đâu. Cũng vui. Tối đi ăn rồi đi vòng vòng chơi. Khuya về mệt muốn xỉu luôn, công nhận giờ nghĩ lại thấy mình chịu nổi cũng hay. Đi thêm lần nữa chắc xỉu tại chỗ quá.Hè hè.Viết tới đây thôi.
Candy Lê (Theo Thư Viện Vovinam) |