Trăm ngày thương nhớ
Mon - 01/10/2011 19:36
1. Mới đó mà Chưởng môn Lê Sáng đã vĩnh viễn ra đi gần được 100 ngày. Cách nay vài hôm, tôi trở lại căn phòng nhỏ trên lầu thượng Tổ đường mà trong lòng bồi hồi, xúc động. Căn phòng vẫn bày trí như lúc Thầy sinh tiền. Ch...iếc ghế gỗ bao năm Thầy nằm nghỉ ngơi; đôi dép mòn Thầy vẫn thường mang, bộ võ phục Thầy thường mặc trong những ngày lễ của môn phái vẫn còn đó; hàng trăm quyển sách, chiếc gạt tàn thuốc… và cả những bức ảnh treo trên tường do chính tay Thầy chọn lựa vẫn còn đây. Nhưng Thầy đà vắng bóng, chỉ còn lại di ảnh với gương mặt phúc hậu, vầng trán cao và đôi mắt bao dung…
Phía bên ngoài, phòng thờ Sáng tổ Nguyễn Lộc đã được tu bổ. Khung cảnh thoáng đảng hơn sau khi chuyển hầu hết cây kiểng về CLB Lam Sơn của võ sư Võ Văn Tuấn để hình thành Vườn cây Chưởng môn. Những câu đối viếng Thầy:
Một bút, một quyền, một đời vì võ đạo, Đa tài, đa dức, trọn kiếp vị nhân sinh. (Trung Sơn Võ đạo Việt Nam)
Sáng tổ Vovinam đắc truyền nhân kiêm toàn văn võ, Chưởng môn Việt Võ Đạo, lưu đệ tử Cách mạng Tâm Thân. (Môn đồ Nguyễn Đức Quỳnh Kỳ)
đã được lồng vào khung kính, treo trang trọng hai bên bàn thờ Sáng tổ. Tiễn tôi và võ sư Trần Đại Chiêu ra về, thầy Nguyễn Văn Sen bày tỏ: “Phòng thờ Sáng tổ sẽ là nơi hội họp hoặc tổ chức các buổi lễ có chừng khoảng 50-70 võ sư, môn sinh tham dự. Hiện nay, tôi cũng đang tiếp tục sắp xếp căn phòng của Thầy lại cho đàng hoàng hơn, đẹp đẽ hơn… Sau đó, tôi sẽ xin ý kiến Hội đồng võ sư Chưởng quản môn phái để gắn biển “Phòng lưu niệm Chưởng môn” vào một thời điểm thích hợp”.
2. Trước lể Giáng sinh 2010, võ sư Nguyễn Văn Nhàn đã e-mail cho tôi: “Thầy mất rồi, anh em mình đã bị mất mát quá nhiều…”. Có lẽ khi con người vĩnh viễn mất đi một tình cảm nào đó thì sự nuối tiếc mới trào dâng. Và sự nuối tiếc đó sẽ ngày càng thấm thía theo thời gian. Lúc còn sống, Thầy là sợi dây nối kết chúng con. Hy sinh suốt đời cho môn phái, Thầy như đại thụ tỏa mát cho tất cả môn đồ Vovinam trên toàn thế giới. Hôm giỗ cố võ sư Trần Huy Phong (14-12-2010) ở chùa Bửu Thành, nghe võ sư Nguyễn Văn Thông (nhiếp ảnh gia) kể lại: “Vợ chồng chúng tôi từng mai mối cho thầy Chưởng môn một vài chỗ đàng hoàng, nhưng thầy vẫn từ chối và còn nói: “Làm Chưởng môn mà lại bế con mọn à!”, tôi càng hiểu thêm Thầy đã hy sinh hạnh phúc cá nhân để có thể làm tròn trách nhiệm nặng nề với môn phái mà Sáng tổ Nguyễn Lộc đã ủy thác. Năm mươi năm qua, Thầy là tâm điểm, là biểu tượng của môn phái để mọi nơi vọng về. Giờ Thầy mất rồi, sao lòng chúng con cảm thấy bơ vơ, trống trải… như đứa trẻ mất cha. Làm sao tìm lại được giọng Thầy cười, lời Thầy răn dạy… ngày nào, nhất là những lời khuyên bảo, hoặc chia sẻ, chỉ dẫn khi chúng con gặp đôi điều khó nghĩ! Tết Tân Mão (2011) sắp tới và mãi mãi sau này, chúng con không còn nhận được món quà tết quý giá - những bài thơ mừng xuân mới của Thầy - gửi đi từ Tổ đường và còn đâu lời dặn dò ân cần của Thầy vào sáng mồng 2 tết Nguyên đán… *** Thầy vĩnh viễn ra đi giữa lúc môn phái đang trên đà phát triển khá mạnh mẽ, lan tỏa bốn phương nhưng cũng còn vướng lại không ít điều rối rắm theo quy luật vô thường. Dẫu biết rằng sẽ còn phải đối mặt với không ít chông gai, nhưng tất cả môn đồ Vovinam đều ước mong những khoảng cách giữa các tổ chức Vovinam trên toàn thế giới sẽ không còn nữa. Tất cả đang chờ đợi những định hướng cụ thể trong việc xây dựng và đoàn kết môn phái.
Ngày đầu năm Dương lịch 2011 Bài: Nguyễn Hồng Tâm Ảnh: Trần Đại Chiêu
|