Đón Xuân nầy ta nhớ đến Xuân xưa!
Sat - 01/26/2008 21:52
Mẹ tôi là một người đảm đang, tài cáng, mẹ lo cho gia đình không bao giờ biết mệt và không một tiếng than van..
Mỗi sáng sớm mẹ đã thức dậy lo nấu nước pha ấm trà nóng để trước nhà phòng khi có khách đến để uống và mẹ cũng không quên pha một phích café đen cho bố.. Nhưng bố lại thích la cà ở quán café vào mỗi buổi sáng để gặp mặt bạn bè tán gẩu và lắngnghe tin tức truyền miệng từ các loa phóng thanh trong quán, chuyện gì từ đầu làng đến cuối làng hể ra quán café là hiểu rõ ràng cội nguồn… ai bảo đàn bà nhiều chuyện? theo tôi thấy thì đàn ông có nhiều chuyện nói và nói nhiều hơn đàn bà đấy!!! Không tin qúi vị có thể ra quán café để kiểm chứng nhé. Mẹ tôi làm việc cực nhọc suốt ngày, ít khi nào tôi thấy mẹ hở tay để ngơi nghĩ và trên môi của mẹ lại ít thấy có nụ cười tươi vui, trong ánh mắt của mẹ dường như có nổi buồn nào luôn xâm chiếm …một ánh mắt xa xăm vời vợi và buồn sâu thăm thẩm như chứa nhiếu nổi niềm u uẩn…Sức chịu đựng của mẹ thật phi thường, mẹ không bao giờ than khổ, mẹ luôn nhịn ăn, nhịn mặc, tiện tặn dành dụm có đồng nào là cho con hết đồng đó, thế mà anh chị tôi không biết nổi niềm cực khổ của mẹ thường hay vòi tiền mẹ và đôi khixài phung phí. Suốt cuộc đời làm vợ của mẹ không biết mẹ có được những giây phút sung sướng nào không? Có khi nào mẹ cảm thấy hạnh phúc không? Có những lúc mẹ nói, ba nạt ngang và sừng sộ vô lý với mẹ, mẹ lại lặng thinh rút lui êm thấm.. có đôi khi tôi thấy mẹ ngồi trong góc khóc một mình, khi tôi tới thì mẹ vội quay mặt đi lau nước mắt xong gượng cười với tôi… tôi cũng muốn mẹ quên buồn phiền nên giả đò như không biết chuyện và ngây thơ nũng nịu với mẹ, mẹ âu yếm vuốt tóc tôi với một nụ cười gượng gạo trong một ánh mắt đăm chiêu nhìn về chân trời xa xôi nào đó… Mẹ luôn sống thầm lặng bên cạnh chồng,và luôn hy sinh cho con cái, tôi chưa bao giờ thấy mẹ sống riêng tư cho mình, mẹ chắt chiu từng đồng từng cắc,, để dành dụm cho con ăn học, mua quần áo mới cho con… Tôi còn nhớ hồi nhỏ mỗi khi Tết đến mẹ tôi ngồi may quần áo cho con mỗi người một bộ.. chúng tôi ngồi chờ mẹ may xong để mặc đồ mới vào đi khoe với các bạn hàng xóm..Có khi đến ngày 30 Tết mẹ mới may xong, chúng tôi cũng ngồi thức với mẹ nhìn từng đường kim mũi chỉ mẹ may, sởdĩ mẹ may áo quần trể cân ngày 30 Tết là vì mẹ phải chờ đến gần ngày Tết mới bán được hoa màu, cây trái trong vườn mới có tiền mua vải về may và sắm sửa, trang trí nhà cửa cho Tết. Ngày xưa còn nhỏ quá, chúng tôi chỉbiết vòi vỉnh, đòi sắm quần áo mới, đòi ăn ngon mặc đẹp, chỉ biết vui chơi, mà không biết nổi khổ, sự nhọc nhằn của mẹ, giờ xa mẹ rồi nghỉ lại thương mẹ vô cùng, và một nổi niềm hối hận trào dâng!… Hôm nay Tết lại trở về, mọi người nhộn nhịp đón xuân sang, gia đình nào cũng đoàn tụ xum họp, ai cũng chuẩn bị ăn tết, nhà nhà cùng nhau lau chùi, dọn sạch sẽ, trang hoàng nhà cửa cho tươi thắm, nào bánh, nào mức, trái cây để đầy bàn thờ với những hoa quả ngũ sắc, dựng nêu đưa ông Táo về trời, rồi dọn mâm cơm cúng để mời gọi, rước ông bà về ăn tết với con cháu.. Mọi người xúm sính trong những bộ lễ phục mới, cái gì cũng đổi mới để mọi sự đều được mới, để năm mới được may mắn, làm ăn thuận lợi thái hoà.. Ôi! Mổi khi Tết đến là tôi lại nhớ mẹ tôi, nhớ những ngày cận Tết, mẹ thức đêm thức hôm để làm bánh mức, năm nào mẹ cũng làm mấy trăm cái bánh tráng trắng, bánh tráng ngọt, tráng hàng trăm cái bánh phồng, để dành ăn trọn tháng, mổi năm khi tráng bánh tráng, mẹ tôi thường làm bánh ướt cho chúng tôi ăn liền (tức là khi tráng bánh xong vừa chính là để nhưng đậu và dừa vào rồi cuốn lại ăn liền), mẹ tôi làm rất nhiều bánh để tặng bà con chòm xóm, giòng họ xa gần.. Ngoài ramẹ làm bánh mức đủ thứ nào là: mức tầm ruột, mức bí, mức cà, mức đậu, mức khoai lang… đặc biệt mẹ tôi rất khéo tay trong các loại bánh, mẹ có thể làm bánh bông lan, bánh tai heo nhưng đậu xanh, bánh thửng, bánh ít, bánh tét, năm nào tôi cũng phụ mẹ để xây bột, nạo dừa,làm bánh và gói bánh… Mẹ còn làm cải chua, dưa chua, làm một nồi thịt kho hột vịt thật to để ăn mấy ngày Tết và đặc biệt là món cá thát lát dồn hủ qua hoặc gói bắp cải, ôi sao thật là ngon tuyệt! Đêm 30 Tết là mẹ tôi rủ đi chợ tết để phụ sách đồ với mẹ, mua rau cải để dành cho ngày mồng một Tết có khách khứa tới để ăn, vì ngày mồng 1 người ta nghỉ không có nhóm chợ, Đêm 30 mẹ ngồi thức canh bếp lửa hồng củanồi bánh tết và chờ đón giao thừa để cúng rước ông bà về ăn tết, và cúng vài đất trời khắp 4 phương, 8 hướng cho gia đình an vui và mọi việc bước sang năm mới được suông sẽ, bình an. Xong là mẹ tôi đi hái lộc đầu năm , tôi không biết mẹ tôi coi sách vở ra sao không biết mà biết được phải đi về hướng nào đó để hái lộc (hái một lá cây trên đường đi đem về ) để biết được năm nay đuợc hên hay không? Ngày mồng 1Tết ở gia đình tôi khi xưa thật là nhộn nhịp, khách khứa ra vào tấp nập, bà con họ hàng, hàng xóm tới thăm nườm nượp, tặng quà cho nhau và cùng chúc nhau những câu tốt đẹp nhất.… có thể nói những đứa trẻ là sung sướng nhất, vì chỉ chờ có người lớn tới thăm là khoanh tay lại thưa lễ phép và đứng chờ đó để được lì xì… Nay thời tuổi trẻ đã xa rồi, giờ mổi khi tết đến tôi đóng cửa ngồi một mình đăm chiêu nghĩ đến mẹ! Mẹ đã không còn ngồi may áo quần cho con mặc, áo quần giờ có thể ra chợ mua về mặc, nhưng tôi vẫn nhớ đến những chiếc áo đơn sơ may vội vả của mẹ, nhớ đến từng đường kim mũi chỉ, mẹ ngồi khâu vá đồ cho con mỗi khi con chạy chơi bị té rách Ôi đón Xuân nầy tôi lại nhớ đến xuân xưa..nhớ kỷ niệm những mùa Xuân bên gia đình khi còn ba mẹ! Thật là sung sướng và hạnh phúc vô vàn cho những ai đang còn ba mẹ cùng vui hưởng mùa Xuân với gia đình.
Hoa Tím Bằng Lăng
|