Trong cuộc sống chúng ta thấy rất nhiều nghịch cảnh, trong trường học cũng vậy, chúng ta chỉ thấy có những người Thầy tương đối chứ không có những người Thầy tuyệt đối. Nhiều Thầy Cô dạy cho hết giờ và bảo:
- "Ở trường thời gian có hạn, ai không hiểu bài thì đến nhà Thầy Cô giảng lại cho"..
Làm như vậy tạo cho học sinh sự sợ hải, nếu không đi học thêm sẽ không hiểu bài và bị điểm kém.
Còn trong môn phái Vovinam của chúng ta thì sao?
Trong môn phái chúng ta có những người Thầy tận tâm với học trò, chỉ từng đòn, dạy từng thế tấn, cố gắng huấn luyện và đào tạo các môn sinh trở nên những người tốt và thành tài, có những người Thầy thấy môn sinh ngổ nghịch, không chịu tập, uổng phí tiền bạc và công lao của cha mẹ, thầy phải bỏ nhiều công sức ra dạy dỗ rất là cực khổ...
Nhưng cũng có những người Thầy vào môn phái vì muốn có tiếng, muốn có tiền, có quyền lực, muốn được đeo đai cao, họ đã bất chấp thủ đoạn, chia bè lập phái, âm mưu hại người, lừa Thầy phản bạn....
Lại có một số Thầy mang đai cao mà không hoạt động, thậm chí võ thuật cũng chả biết gì, khi môn sinh thắc mắc hỏi đòn thế thì bảo:
- Bài đó Thầy không nhớ, bây giờ Thầy chỉ học bài cao thôi, hỏi Thầy khác đi.
Tôi có đọc được câu:"Lương tâm con người không bao giờ bị cắn rức, khi những hành vi đã thành thói quen "(Voltaire)
"Người quân tử chỉ cuối đầu trước lương tâm, mà lương tâm ấy trên thế gian này không ai làm chủ nó được "(VACN).
Trong môn phái còn có những mạnh thường quân, họ là những mạnh thường quân tuyệt vời nếu họ ở đúng cương vị của nhà mạnh thường quân thuần túy, khi tham dự các buổi lễ của môn phái nên bận thường phục không cần phải bận võ phục, và không nên tham gia vào việc nội bộ, lãnh đạo của môn phái thì chúng tôi vẫn kính nể và tôn trọng với trái tim từ ái của môn phái VOVINAM VIỆT VÕ ĐẠO.